Đại trưởng lão chính là Huyền Tông Trung Cảnh, nhưng thực lực nhị trưởng lão thấp một ít, là Huyền Tông Sơ Cảnh.
Cho dù như vậy thì làm sao? Nàng Tằng Lạc Băng ở phương diện độc thuật xông ra như vậy, huyền thuật đấu không lại, vậy thì dụng độc!
“thật kì quái, vì cái gì thần thức tìm không ra nha đầu kia?”
Giọng nói nhị trưởng lão buồn bực truyền đến.
“Nha đầu thúi kia thần bí, cho dù thần thức đều có thể che chắn, chúng ta đây tìm từng cái huyệt động, lão thân không tin tìm không thấy nàng!” Đại trưởng lão nghiến răng nghiến lợi nói.
Phượng Thiên Tuyết đả thương Trinh Như Ý, gây ra nguy cơ cho hai trưởng lão, nếu để Phượng Thiên Tuyết trưởng thành lên, có lẽ Như Ý Tông sẽ bị nàng nghiền áp, cho nên các bà chú ý Phượng Thiên Tuyết rời đi bách hoa sơn, lập tức cùng nhau theo lại đây.
Đáng tiếc trong quá trình tìm kiếm cũng không như nguyện, các bà ước chừng tìm hết một canh giờ, mới tìm được nơi huyệt động có Phượng Thiên Tuyết.
Hai vị trưởng lão đi vào, huyệt động giống như hành lang dài chín khúc, quanh co khúc khuỷu, không biết chuyển đổi nhiều ít khúc cong, phía trước rộng mở thông suốt, vậy mà xuất hiện một cái sảnh vòng tròn, trên tường còn treo rất nhiều Nguyệt Lượng Thạch!
Nguyệt Lượng Thạch tản ra ánh sáng nhu hòa, hòa với viên dạ minh châu trên bàn kia giống như một vòng minh nguyệt, chiếu sáng toàn bộ sảnh vòng tròn!
Phượng Thiên Tuyết vậy mà an vị ở phía trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-doc-phi-dai-ty-phe-vat-nghich-thien/2001058/chuong-110-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.