Edit: Sahara
****Từ giờ lời dẫn truyện sẽ dùng ngôn ngữ hiện đại, chỉ có lời thoại nhân vật là tùy tình huống và nhân vật mà dùng ngôn ngữ cổ đại hay hiện đại.
___________________
"Tránh ra!" Cảnh sát rút súng chỉa vào Vân Tiêu: "Nếu anh không tránh ra, tôi sẽ nổ súng!"
Nghĩ đến an nguy lão thủ trưởng, vị cảnh sát này không khỏi sốt ruột.
Vân Tiêu không biết cái gì là nổ súng, nhưng Vân Tiêu có thể cảm nhận được thứ đồ trong tay người được gọi là cảnh sát này không gây uy hiếp cho mình.
Nếu không phải lo lắng cho ông nội thì có lẽ Nam Cung Vân Dật đã cười phá lên rồi.
Vân Tiêu là ai kia chứ?
Chân Thần thứ hai của Thất Châu Đại Lục!
Đạn dược không chạm nổi góc áo của Vân Tiêu thì uy hiếp được gì cơ chứ?
Đúng là một lũ chưa trải sự đời....
Thấy Vân Tiêu mặt vẫn không đổi sắc, bàn tay vị cảnh sát khẽ run run, nói thật, gã chỉ vừa nhận được khẩu súng này cách đây không lâu, còn chưa có cơ hội mang ra sử dụng lần nào.
Thế nhưng.....
Nếu thật sự phải nổ súng bắn người, trong lòng gã vẫn có chút sợ.
Vì thế, vừa nãy gã chỉ muốn hù dọa Vân Tiêu mà thôi.
Chỉ tiếc, Vân Tiêu không có phản ứng gì cả.
"Tôi nhắc lại lần nữa, anh lập tức tránh đường, nếu không tôi thật sự sẽ nổ súng..."
Vị cảnh sát ấy cắn răng, cố cảnh cáo thêm lần nữa.
Đúng lúc này...
Cửa phòng cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892821/chuong-2163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.