Edit: Sahara
Giản An hoàn toàn biến sắc.
Nghiệm thân?
Vậy chẳng phải sẽ uổng phí hết công sức sao?
Mẫu thân đúng là được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều mà!
Nếu không phải vì bà ấy, mình đâu bị ép đến mức này.
Vậy mà bây giờ còn tới phá đám.
"MẸ!"
Giản An hét lớn một tiếng.
Đây vốn là tiếng cảnh cáo, nhưng rơi vào tay bà ta thì lại thành uất ức.
"Con gái ngoan, con yên tâm, mẹ sẽ giúp con! Mau tìm người nghiệm thân tới đây!"
Sắc mặt Giản An đã đan xen hai màu xanh, trắng: "Thật ra.... Thật ra con cũng không rõ Kỳ công tử đã chiếm đoạt con hay chưa, bởi vì lúc đó con đang hôn mê. Nhưng mà Kỳ công tử xé y phục con, phi lễ con là sự thật. Lúc con tỉnh lại, Kỳ công tử còn đang đè lên người con."
Lời này vô cùng hợp tình hợp lý, làm người ta không thể phản bác.
"Kỳ Tô!" Nói xong lời kia, Giản An quay sang nhìn Kỳ Tô lần nữa: "Cho dù huynh không chiếm đoạt thân thể ta thì sao chứ? Huynh đã nhìn thấy thân thể ta, xé y phục ta, chẳng lẽ không cần gánh trách nhiệm?"
Giản Bác Văn cũng cảm thấy lời Giản An có đạo lý, liền đanh mặt lại: "Kỳ Tô công tử, con gái ta tốt xấu gì cũng là cô nương trong sạch, hành vi này của ngươi có khác gì việc hủy đi trong sạch của nó. Ta mặc kệ ngươi có chiếm đoạt nó chưa, chuyện hôm nay, ngươi nhất định phải chịu trách nhiệm."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892566/chuong-1908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.