Edit: Sahara
Sắc mặt hai huynh muội Tiêu gia đều rất khó coi.
Tên nhãi kia là đường đệ của hai người họ, thiên phú tuy không phải rất cao, nhưng cũng không thấp! Không ngờ lại bị Kỳ Linh nghiền áp.
Kỳ Linh bất quá chỉ mới năm tuổi!
Một năm trước còn là một phế vật!
Đúng vậy, theo như lời bọn họ, chính là một năm trước! Một năm trước, Kỳ Linh xác thật là phế vật. Khiến người ta bất ngờ chính là, mới hơn một năm không gặp, vậy mà Kỳ Linh đã có thể tu luyện?
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều nhìn Vân Lạc Phong.
Nếu Kỳ Linh đã có thể tu luyện, nói cách khác, điều Kỳ Tô nói là thật! Nữ nhân này thật sự là sư phụ của Kỳ Linh?
Tiêu Siêu lại không nghĩ có bấy nhiêu đó mà thôi.
Hắn ta biết, Vân Nguyệt Thanh mất tích là vì đi tìm thuốc cho Kỳ Linh, bây giờ Kỳ Linh đã có thể tu luyện, vậy có phải chứng tỏ, Vân Nguyệt Thanh đã trở về rồi không?
Hơn nữa......
Tại sao hắn ta lại thấy nữ nhân này quen mắt như vậy? Dường như có vài phần tương tự Vân Nguyệt Thanh.
Suy nghĩ này làm Tiêu Siêu hoảng sợ, sắc mặt càng thêm khó coi.
"Tránh ra!"
Tiêu Khả rõ ràng không nghĩ nhiều như Tiêu Siêu, ả nhanh chóng bước tới, giơ chân lên muốn đá Kỳ Linh.
Đúng lúc này, một bàn tay từ bên cạnh duỗi tới, giữ chặt chân ả ta.
Tiêu Khả kinh ngạc không thôi, vừa rồi ả ta nhìn thấy Vân Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892498/chuong-1840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.