Edit: Quỳnh Lê.
Mọi người hô hấp trở nên căng thẳng, không ai dám nói một lời, hiển nhiên Hư Không trưởng lão nói những lời này là nhằm cảnh cáo tất cả mọi người đừng bao giờ để sai lầm này xảy ra một lần nữa.
Còn về Âu Lan……
Đáng giá để người khác đồng tình sao?
Nếu nàng không mơ tưởng đồ vật không thuộc về mình, không đắc tội Vân Lạc Phong, thì nàng cũng sẽ không có kết cục như thế.
Ngay cả Âu Phi cũng là tự làm tự chịu!
“Không gian được mở ra?” Vân Lạc Phong nhướng mày, “Vậy thì chúng ta đi thôi.”
“Được.”
Hư Không không thèm nhìn mọi người xung quanh lấy một cái liền dẫn theo Vân Lạc Phong đi về hướng phòng của các trưởng lão.
Nhìn theo bọn họ rời đi, đám người phát ra tiếng vang mãnh liệt, trong mắt tràn đầy khát khao cùng sùng bái……
Gian phòng của trưởng lão,
Các trưởng lão đã chờ ở đây từ sớm, có lẽ do mở ra không gian làm hao tổn linh khí của bọn họ vì vậy giờ phút này sắc mặt bọn họ đều có chút tái nhợt,thở hổn hển.
“Vân nha đầu, bọn ta đã thành công mở ra không gian, hiện tại con có thể đi vào,” Tuyết Oánh than một tiếng, “Mặc kệ ra sao, con nhất định phải chú ý an toàn.”
“Mọi người tâm, con nhất định sẽ an toàn trở về.”
Vân Lạc Phong và Vân Tiêu nhìn nhau, đều thấy được sự kiên định trong mắt đối phương.
“Đúng rồi……” Nàng tựa hồ nghĩ tới cái gì, quay đầu nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892439/chuong-1781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.