Edit: Sahara
Lâm Nhược Bạch bĩu môi, nàng không phải là tiểu nha đầu ngây thơ như lúc mất trí nhớ nữa, làm sao lại không nhìn ra bọn người này khinh thường sư phụ mình?
Tuy nhiên……
Ngay lúc Lâm Nhược Bạch muốn phát lửa giận thì lại bị Vân Lạc Phong kéo lại.
Vân Lạc Phong lắc lắc đầu, rồi ngẩng đầu nhìn phía ba vị trưởng lão.
“Tại sao các ngươi lại cảm thấy ta nhất định sẽ nguyện ý khuyên tiểu Bạch lưu lại?”
“Chuyện này……”
Thanh y trưởng lão hơi khựng lại, sao bà ta có thể nói ra suy nghĩ trong đầu mình trước mặt thiếu tộc trưởng được?
“Là vì ngươi cho rằng, ta sẽ dòm ngó đến thế lực của Thánh Nữ Tộc các ngươi?” Vân Lạc Phong tà tà cong môi, đảo ánh mắt qua tất cả mọi người một lượt: “Nếu tiểu Bạch không muốn lưu lại, ta sẽ không miễn cưỡng nó! Nếu nó muốn lưu lại, ta cũng sẽ không ngăn cản……”
“Huống chi, tiểu Bạch thân là đồ đệ của ta, cho dù nó có muốn cả Thất Châu Đại Lục này, ta cũng sẽ đánh hạ rồi đưa cho nó!”
Giọng nói cuồng vọng của Vân Lạc Phong đánh mạnh vào lòng tất cả mọi người đang có mặt ở đây.
“Hỏa Hỏa, muội giải quyết tất cả những kẻ đã tham dự bắt cóc Diệp Kỳ, rồi đưa Diệp Kỳ đến Quân gia!” Vân Lạc Phong chậm rãi xoay người, giữ chặt tay nhỏ của Lâm Nhược Bạch, nói: “Tiểu Bạch, chúng ta đi thôi!”
“Dạ!”
Lâm Nhược Bạch cười sáng lạn, lộ ra hai cái răng nanh, ngây thơ đáng yêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892347/chuong-1689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.