Edit: Sahara
(*tư tàng: bảo tàng, kho báu giấu riêng.)
Lúc này đây, sắc trời ảm đạm, nhật nguyệt vô quang (*không còn ánh sáng),toàn bộ không trung như bị che bởi một tầng u ám, trong âm u còn lộ ra khí thế lạnh lẽo.
Mặc Thiên Thành phẫn nộ công kích Cơ Cửu Thiên, đầu tóc của hắn ta bay múa trong cuồng phong, giống như đã bị ma hóa, hoàn toàn mất hết lý trí.
Uỳnh!
Một quyền được bao bọc bởi lực lượng hủy thiên diệt địa, đánh mạnh vào lòng ngực Cơ Cửu Thiên, ngay tức khắc, Cơ Cửu Thiên liền phun ra một ngụm máu, sau đó, khuôn mặt yêu diễm hơi hơi ngẩng lên, nở một nụ cười châm chọc.
"Mặc Thiên Thành, bổn tọa nói là sự thật, tin hay không tùy ngươi!"
"Câm mồm, ngươi câm mồm lại cho ta!"
Trên người Mặc Thiên Thành lại dâng lên một đạo linh lực, linh lực của hắn ta cứ như không cần bỏ tiền ra mua, từng chiêu từng chiêu đánh ra liên tục, những nơi linh lực đánh qua đều để lại một khe nứt sâu, khiến bụi đất bay mù mịt.
Ầm!
Cơ Cửu Thiên giơ tay lên ngăn chặn, nhưng hắn cũng bị mấy đòn linh lực kia đẩy lùi về sau nhiều bước, tuy nhiên, thần sắc trên mặt Cơ Cửu Thiên lại không hề thay đổi, vẫn là vẻ khinh miệt Mặc Thiên Thành.
Mặc Thiên Thành tức đến run cả người.
Tên hỗn đản Tuyệt Thiên kia, sao có thể vì Mặc Thiên Thành hắn nên mới đem hắn nhốt tại cái địa phương chim không thèm ỉa này?
Tuyệt Thiên chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892094/chuong-1436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.