Edit: Sahara
Quân Phượng Linh hiện tại đã đau đến mức chẳng còn chút sức lực nào nữa rồi, mồ hôi trên trán không ngừng tuôn ra chảy xuôi xuống dưới, bà nắm mạnh lấy tay Diệp Kỳ, môi dưới bị bà cắn chặt đến nỗi bật ra tia máu nhàn nhạt.
Lúc này, bà chẳng có khẩn cầu gì ngoài một việc, đó là mong cho con mình mau mau ra đời, để bà có thể ra chiến trường hỗ trợ cho phu quân.
______
Bên ngoài cổng thành.
Đại quân đông nghìn nghịt được dẫn đầu bởi một vị tướng quân tuổi độ trung niên, chúng tướng sĩ đứng nghiêm tại chỗ, miệng lại kêu gào không ngừng.
Cửa thành chậm rãi mở ra....
Đi ra đầu tiên chính là đại tướng quân Giản Thành Văn với một thân khôi giáp chỉnh tề, tay cầm thiết kiếm, phía sau ông là một đội quân khí thế hừng hực.
Tiếp theo, chính là đội quân Diệp gia do Diệp Cảnh Thần thống lĩnh, khi cả hai đội quân Thiên Vân Quốc đều ra ngoài, cổng thành liền từ từ khép lại.
"Giản Thành Văn, đại quân Thiên Hồi Đế Quốc chúng ta đến đây lần này không phải là vì hoàng thất Thiên Vân Quốc các ngươi, người mà chúng ta muốn tìm là Diệp gia! Nếu như ngươi biết khôn mà cấp tốc rời khỏi nơi này ngay lập tức, thì nói không chừng bổn tướng quân có thể tha cho ngươi một mạng." tướng quân Thiên Hồi Đế Quốc cười lạnh một tiếng: "Nếu không, đừng trách sao bổn tướng lại diệt luôn cả hoàng thất các ngươi!"
Thần sắc Giản Thành Văn lạnh lùng: "Diệp gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891815/chuong-1157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.