Edit: Sahara
Loại thời điểm như hiện tại, bà sao có thể để một mình phu quân mình đối mặt với nguy hiểm?
"Quân nhi!"
Diệp Cảnh Thần cúi đầu, ở trên trán Quân Phượng Linh in xuống một nụ hôn, giọng điệu ôn nhu như ngọc: "Bảo vệ tốt cho con của chúng ta, chờ ta trở về!"
Con?
Thân mình Quân Phượng Linh chấn động, bàn tay khẽ vuốt ve bụng mình, sắc mặt có chút tái đi.
Đúng vậy!
Nếu như bà cùng phu quân đều tử chiến sa trường, vậy thì hai người vẫn có thể tiếp tục làm một đôi phu thê dưới địa ngục, nhưng.... Còn con của hai người bọn họ thì phải làm sao bây giờ?
Con của bọn họ còn chưa được nhìn thấy thế giới này, làm sao cứ như vậy mà bỏ mạng được?
"Diệp ca.... Ta sẽ đợi chàng trở về!"
Môi của Quân Phượng Linh tái nhợt, thanh âm có chút run rẩy: "Chàng nhất định phải trở về, con của chúng ta không thể không có cha, ta cũng không thể...... Không có chàng!"
"Ta hứa với nàng, nhất định sẽ trở về!"
Diệp Cảnh Thần nhìn Quân Phượng Linh thêm lần nữa, rồi mới xoay người đi về hướng đại môn Diệp gia.
Nhìn theo thân ảnh nam nhân rời đi, Quân Phượng Linh rốt cuộc cũng không thể kiềm chế được nữa, bà đưa tay lên bịt kín miệng mình, nước mắt theo kẽ hở ngón tay mà chảy xuôi xuống dưới.
Bỗng nhiên, một cơn đau đớn co rút từ bụng dưới truyền đến, khiến bà đau đến mức co quắp cả người, dung nhan tuyệt mỹ lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891814/chuong-1156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.