Edit: Sahara
Cho đến khi ra khỏi cửa hàng rồi mà Diệp Hi Mạch còn chưa thoát khỏi khiếp sợ, đến giờ vẫn không có phản ứng gì. Hiển nhiên là do không ngờ tới trong tay Vân Lạc Phong lại có nhiều vật phẩm trân quý đến nhường đó.
Nếu mấy vật phẩm kia mà được bán ra từ cửa hàng của Diệp gia, như vậy chẳng bao lâu sau, cửa hàng Diệp gia khẳng định sẽ khiến cho cả đại lục này chấn động.
"Muội tử, lần này đa tạ muội!" Diệp Hi Mạch cuối cùng cũng thoát khỏi cơn chấn động, quay sang nhìn Vân Lạc Phong, cười nói: "có những bảo bối kia của muội, cửa hàng Diệp gia khẳng định sẽ kiếm được một món lời không nhỏ!"
Vân Lạc Phong cong môi mỉm cười: "hai bên cùng có lợi mà thôi!"
"Ha ha!" Diệp Hi Mạch cái cất tiếng cười sảng khoái: "Phong muội tử, tính cách này của muội thật sự là khiến cho đại ca ta càng ngày càng thích!"
Sao Diệp Hi Mạch lại không biết, Vân Lạc Phong nói vậy chẳng qua chỉ là không muốn khiến cho hắn thiếu ân tình của cô mà thôi!
Nói cho cùng thì Diệp thành này có biết bao nhiêu cửa hàng dược liệu, nhưng Vân Lạc Phong lại chỉ chọn cửa hàng của hắn, cho nên, có nói thế nào đi nữa thì ân tình này của Vân Lạc Phong, hắn thiếu chắc rồi!
Vân Tiêu nhíu nhíu mày, ánh mắt lãnh khốc quét về phía Diệp Hi Mạch một cái.
Ánh mắt kia sắc như dao, cứa lên người Diệp Hi Mạch, làm hắn bất giác rùng mình một cái.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891454/chuong-796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.