Chương trước
Chương sau
Edit: Sahara

"Diệp Kỳ, muội câm miệng lại cho ta!" Diệp Hi Mạch quét ánh mắt lạnh lùng qua, lạnh giọng quát: "muội có biết tại sao ta lại không thích muội không? Lúc trước ta cũng không biết là tại sao! Bây giờ thì ta biết rồi, là vì muội quá ngu xuẩn!"

Diệp Kỳ giống như là bị sét đánh thẳng vào người, chết sửng tại chỗ.

"Ta thích những nữ nhân thông minh cơ trí, chứ không phải loại người ngu ngốc giống như muội vậy!"

Bình thường tính tình của Diệp Hi Mạch khá tốt, nhưng khi đối diện với Diệp Kỳ, hắn lại không thể khống chế được tính tình của mình.

"Kỳ Kỳ!" Tiết Nhu Nhi chạy nhanh tới kéo tay của Diệp Kỳ: "muội mau mau nhận lỗi đi, họ là bằng hữu của ca ca muội, muội không thể thất lễ như vậy được!"

Tiết Nhu Nhi thể hiện ra lễ nghi của mình vô cùng tốt, lại lần nữa quay mặt về phía đám người Vân Lạc Phong: "Kỳ Kỳ thật sự không phải là cố ý, mọi người đừng so đo với muội ấy có được không?"

Trong khi nói những lời này, ánh mắt của Tiết Nhu Nhi cứ thường xuyên liếc nhìn Vân Tiêu.

Ban đầu Tiết Nhu Nhi còn cho rằng Diệp Hi Mạch chính là nam nhân soái nhất trên đời này, nhưng không ngờ, vẫn còn có một nam nhân đẹp đến mức độ không thể diễn tả như vậy.

Nếu như Diệp Kỳ và Diệp Hi Mạch khôi phục lại quan hệ tốt đẹp như bình thường, có lẽ cô ta có thể lợi dụng Diệp Kỳ để tiếp cận người nam nhân này...

Nghĩ đến đây, Tiết Nhu Nhi liền đỏ mặt, có chút e thẹn mà xoa cái khăn tay.

Ầm!

Ngay thời điểm mà Tiết Nhu Nhi đang ảo tưởng về tương lai, khí thế trên người Vân Tiêu đột nhiên cuồn cuộn phát ra, vô cùng lãnh khốc. Tiết Nhu Nhi còn chưa kịp phản ứng gì cả thì một cổ lực lượng cường đại đã đánh thẳng lên lòng ngực cô ta.

"Nhu Nhi!"

Diệp Kỳ vội vàng chạy đến bên người của Tiết Nhu Nhi, lo lắng hỏi han: "tỷ sao rồi? Đại ca, khách của huynh sao lại có thể đánh bằng hữu của muội như vậy chứ?"

Sao khi xem xét thân thể của Tiết Nhu Nhi xong, Diệp Kỳ liền ngẩng đầu lên, chất vấn Diệp Hi Mạch.

Diệp Hi Mạch cũng thấy khó hiểu quay sang nhìn Vân Tiêu.

Diệp Hi Mạch tuy rằng cũng không thích Tiết Nhu Nhi, nhưng tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ mà động thủ, cho nên, hắn thật sự không hiểu tự dưng sao Vân Tiêu lại đột ngột ra tay đánh người....

Vân Tiêu lãnh khốc nói: "vừa rồi ả ta đỏ mặt!"

"........"

Diệp Hi Mạch kinh ngạc.

Đỏ mặt?

Tiết Nhu Nhi đỏ mặt có quan hệ gì với ngươi?

Vân Tiêu tiếp tục nói: "ả nhìn ta đỏ mặt!"

Diệp Hi Mạch cũng không phải loại người nghe không hiểu những chuyện như thế này, vì vậy, vừa nghe Vân Tiêu nói xong, hắn liền hiểu là đã xảy ra chuyện gì.

Ngươi tự dưng lại nhìn nam nhân nhà người ta mà đỏ mặt, vậy chứng minh, ngươi có ý nghĩ không an phận với nam nhân nhà người ta.

Nhưng ngay thời điểm mà Diệp Hi Mạch muốn mở miệng, thì giọng nói trầm thấp khàn khàn của Vân Tiêu lại lần nữa vang lên: "ả ta đỏ mặt còn chưa tính, lại còn cố tình chạy đến trước mặt ta mà đỏ mặt, làm ta chướng mắt!"

Ý chính là, nếu Tiết Nhu Nhi lén lút đỏ mặt, có lẽ Vân Tiêu hắn cũng lười quản đến cô ta, nhưng Tiết Nhu Nhi lại cố tình chạy đến trước mặt Vân Tiêu mà đỏ mặt, cho nên mới khiến cho Vân Tiêu hắn chướng mắt.

Như vậy, hắn có thể không động thủ sao?

Tiết Nhu Nhi đứng lên khỏi mặt đất, cắn lấy môi dưới, hốc mắt ẩn ẩn nước mắt, nhưng lại ra vẻ quật cường không để cho nước mắt của mình chảy xuống.

"Diệp đại ca, chuyện này là do ta sai, ta trời sinh có chút tính hoa si, thích ngắm những nam nhân đẹp một chút, vị công tử này lớn lên đẹp như vậy, mới khiến cho ta không tự chủ được mà nhìn thêm vài lần, nhưng ta thật sự đối với công tử ấy hoàn toàn không có ý niệm nào khác!"

Biểu tình của Tiết Nhu Nhi trông rất vô tội, giống như là cô ta đang chịu oan uổng rất lớn vậy.

Lúc này, các khách nhân khác trong tửu lâu cũng đã dừng đũa, bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ đối với một màn trước mắt.

"Đại ca!" Diệp Kỳ tức giận nói: "Nhu Nhi cũng đã nói rồi, tỷ ấy đối với hắn ta không có ý gì khác, vừa rồi bằng hữu này của huynh đả thương tỷ ấy như vậy có phải là nên xin lỗi một tiếng hay không?"

Diệp Hi Mạch khẽ nhướng mày kiếm, cười lạnh mà nói: "ta mặc kệ cô ta có ý gì với Tiêu công tử hay không, thì việc cô ta đỏ mặt cũng là sự thật! Cô ta dẫu sao cũng là một nữ tử khuê các không ra khỏi cửa, bây giờ giữa chốn đông người lại nhìn chằm chằm vào một nam nhân xa lạ, có phải là quá dâm tiện rồi không? Huống chi Tiêu công tử đã có thê tử, cho dù Tiết Nhu Nhi có ý tưởng không an phận thì cũng phải bóp chết ngay trong trứng nước cho ta!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.