Edit: Sahara
Diệp thành.
Cách Tần Thành không xa, lộ trình chỉ khoảng nửa ngày là tới nơi.
Lúc này đây tại Diệp thành, trong một gian phòng ưu nhã của một tửu lâu, Diệp Kỳ đang cúi đầu, sắc mặt không mấy gì đẹp, căm giận mà cắn chiếc đũa.
Ngồi đối diện với Diệp Kỳ là một nữ tử độ khoảng trên dưới hai mươi tuổi, nữ tử này diện mạo khá xinh đẹp, nhu nhu nhược nhược, rất dễ khiến cho người khác nảy sinh lòng bảo hộ.
"Kỳ Kỳ!" nữ tử kia khẽ nhấp môi mỏng, ngữ khí cũng tràn đầy vẻ nhu nhược: "muội vẫn còn tức giận với ca ca của mình sao?"
Diệp Kỳ than nhẹ một tiếng, bỏ chiếc đũa trong tay của mình xuống: "muội cũng không biết bản thân có chỗ nào làm cho huynh ấy chán ghét như vậy nữa! Từ nhỏ tới lớn, muội luôn muốn đi theo bên cạnh huynh ấy, lại chưa từng làm ra bất cứ việc gì vượt quá giới hạn, muội thật sự không hiểu, tại sao huynh ấy lại chán ghét muội như vậy?"
Biểu tình của Diệp Kỳ có chút uể oải, ngay cả một bàn thức ăn tràn ngập hương vị cũng không gợi lên được cơn thèm ăn của Diệp Kỳ.
"Nhu nhi, tỷ nói xem, muội phải làm như thế nào thì đại ca mới không chán ghét muội nữa?" Diệp Kỳ cắn cắn môi, rất tội nghiệp mà nhìn Tiết Nhu Nhi.
"Chuyện này...." Tiết Nhu Nhi vừa mới muốn nói gì đó, bỗng nhiên, ánh mắt cô ta trong lúc lơ đãng ngó ra ngoài cửa sổ, sau đó liền kinh ngạc mà nói: "kia... Kia không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891445/chuong-787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.