Editor: Kim Phượng
“Ngươi……”
Mộ Hành Cừu tức giận nói không nên lời, ánh mắt hắn nhìn về phía Cao Đồ, lúc nhìn thấy Cao Đồ vẫn luôn nhắm mắt, không để ý đến tranh cãi của bọn họ, lòng hắn lâm vào tuyệt vọng.
“Vân Lạc Phong!” Mộ Vô Song ngăn chặn ghen ghét trong lòng, mắt lạnh nhìn Vân Lạc Phong, trong mắt đẹp hiện lên một tia tàn nhẫn, “Mộ Vô Song ta đã đánh cược thì phải nhận thua, ta đáp ứng ngươi, ngày mai ta sẽ đến trước cửa thành, nhưng…… hy vọng ngươi đừng vì sự tình hôm nay mà hối hận!”
Ở Long Nguyên Quốc này nếu không có hoàng thất phù hộ, nàng xa xa đấu không lại Vân gia!
Chỉ bởi vì Vân gia có một tòa lão Thái Sơn Vân Lạc này tồn tại! Chỉ cần Vân Lạc không chết, nàng vẫn không thể diệt tiện nhân Vân Lạc Phong này?
Hiện giờ chỉ cần nghĩ đến y thuật của Vân Lạc Phong, trong lòng Mộ Vô Song liền giống như có một móng vuốt đang hung hăng cào trái tim nàng, khó chịu đến cực điểm! Nếu không trừ bỏ ả, cả đời mình cũng sẽ không an tâm!
“Được, ngày mai ta sẽ ở cửa thành chờ các ngươi đến.” Sau khi Vân Lạc Phong nói xong lời này thì lười biếng duỗi eo, nàng xoay bả vai, nhếch môi, “Vân Tiêu, đi, chúng ta về nhà.”
Sau khi bỏ lại câu này, nàng chậm rãi xoay người đi ra ngoài đại điện.
Ánh hoàng hôn chiếu xuống dừng trên váy dài trắng như tuyết của thiếu nữ, đẹp đến làm người hít thở không thông.
Vân Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1890801/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.