Editor: Kim Phượng
“Bệ hạ, trận cá cược này là cháu gái ta thắng, hiện tại có phải ngài nên bảo phủ Thừa tướng thực hiện hứa hẹn hay không?” Mặt mày Vân Lạc tràn đầy đắc ý, nét mặt toả sáng cao giọng hỏi.
Trong chớp mắt thần sắc Cao Đồ rất là chật vật, thân mình ngồi đơ ở trên long ỷ.
Tầm mắt của hắn dần chuyển về phía tổ tôn Mộ Hành Cừu, hữu khí vô lực nói: “Mộ Thừa tướng, ngày mai, ngươi tự mình đến trước mộ cha mẹ Vân Lạc Phong quỳ xuống xin lỗi bọn họ! Còn phải viết một phong thư tội trạng dán trên tường thành thị chúng.”
Sắc mặt Mộ Hành Cừu xanh mét, cúi đầu hết mức, đáy mắt hắn xẹt qua một tia tàn nhẫn.
“Thần tuân chỉ!”
Lúc này Cao Đồ rõ ràng không thể thiên vị hắn, cho nên hắn chỉ có thể bỏ mặt mũi xuống.
Nhưng món nợ này hắn nhớ kỹ, một ngày nào đó sẽ hồi báo lại nha đầu thúi Vân Lạc Phong này!
“Trẫm mệt mỏi, các ngươi đều lui ra đi.”
Cao Đồ có chút mỏi mệt nhắm mắt lại, trong lòng hắn tràn đầy chua xót.
Mặc cho hắn nghĩ như thế nào cũng chưa từng nghĩ đến Vân Lạc Phong thật sự là một y sư, còn có y thuật siêu tuyệt! Sớm biết như vậy, hắn không nên rõ ràng thiên vị phủ Thừa tướng, thế cho nên đắc tội một y sư thiên tài như vậy.
Giờ này phút này, cuối cùng Cao Đồ cũng hiểu hàm ý trong lời nói của Vinh lão.
So với Vân Lạc Phong thì Mộ Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1890800/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.