Hắn thành công. Linh nhìn chằm chằm người kia từ trong bóng tối chạy như bay đến, gần như không thể tin được. Cô muốn khóc nhưng vào giây phút này ngay cả sức để khóc vì vui sướng cũng chẳng còn. Cô không thể cử động, không đứng dậy được nổi. Qua đêm trăng tròn, cô đã bị giày vò đến mức không còn hình người. Vết thương của cô mặc dù đã bắt đầu khép lại nhưng cơ thể vẫn quá yếu, ngay cả chống người ngồi dậy cũng không nổi.
Hắn lặng lẽ nơm nớp lo sợ bò lên bệ đá.
Hắn nâng cô chảy máu đầm đìa dậy, móc từ trong lớp áo rách nát ra một chiếc hộp vàng nhỏ, lo lắng nói: “Ta lấy được thứ đó rồi, cô phải nhanh lên.”
“Cái hộp…” Cô tựa vào người hắn, cố sức run rẩy nói: “Mở ra…”
Hắn mở cái hộp ra.
Ánh sáng lập tức tràn ngập cửa Thương Khung. Những chữ viết cổ chằng chịt chiếu lên vách đá. Hắn hoàn toàn không đọc được, nhưng cô ta hiểu. Cô nhìn chữ nhỏ trên vách đá, thở gấp nói. “Trái… Bên trái… “
Lúc này hắn mới phát hiện cô ta đã không còn sức quay đầu, đành đỡ cô ta xoay người, vừa sợ hãi nhìn chằm chằm vào cửa hang.
Mặc dù sau đêm trăng tròn, đám yêu ma sẽ luôn say rượu, phải ngủ mấy ngày liền. Nhưng không phải yêu quái nào cũng ngủ.
Hắn không dễ gì mới nhân lúc trăng tròn không có yêu quái trong phòng đại nhân để ra tay.
Dọc đường đi hắn suýt chút nữa bị đại nhân bắt được, nhưng bên kia ầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-da-xoa/3092609/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.