Sương chiều nặng nề. Chẳng mấy chốc, mặt trời hoàn toàn biến mất ở bên kia rặng núi. Trời đã tối hẳn, nữ pháp sư đưa cơm đến cho cô, sau khi cô ăn xong thì tự mình muốn mang về phòng bếp.
Mấy ngày nay cô đã khá hơn rất nhiều, không còn lúc nào cũng hoa mắt chóng mặt nữa.
Nếu như có thể cô hy vọng mau chóng hồi phục.
Bưng đồ ăn, cô đi qua hành lang, nhưng lại nghe thấy tiếng cãi cọ từ cánh cửa phía trước truyền đến.
Cô vốn không để ý bọn họ đang nói cái gì, nhưng cô nghe thấy tên mình, sau đó mới phát hiện bọn họ đang thảo luận có nên tìm người thay thế cô lên núi đưa cống phẩm hay không.
Cô bất giác dừng bước.
“Tử Kinh là đặc biệt, cô ấy được A Mã tuyển chọn, chỉ có cô ấy mới có năng lực đóng cửa.”
“Đúng vậy, nơi đó không phải ai cũng có thể đến, chúng ta cũng không biết cách đi vào rừng.”
“Ngươi biết đây không phải vấn đề, các đời trước từng ghi lại phương pháp trên da cừu.”
“Vậy ngươi tình nguyện lên núi sao?”
Tất cả mọi người im lặng.
“Rút thăm đi, chọn ngẫu nhiên một người lên núi.”
Đề nghị này rất tốt nhưng ai cũng sợ người bốc trúng là mình, thế nên tất cả lại một lần nữa im lặng.
Muốn vào núi không dễ dàng, cho dù biết cách nhưng rất nhiều người đã từng một đi không trở lại.
Càng làm cho người ta bất an là nếu như đi một lần sẽ rất có thể trở thành người giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-da-xoa/3092596/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.