Tiểu Tước chỉ biết dập đầu, nước mắt nước mũi giàn giụa, nhưng c.h.ế.t cũng không chịu nói.
Lý ma ma thấy vậy lại bước lên một bước, giọng âm dương quái khí:
“Phu nhân hà tất làm khó một đứa nhỏ?”
“Tiên phu nhân còn tại thế, chưa từng vì một chuyện như vậy mà làm lớn.”
Ta chậm rãi đứng dậy, đi đến trước mặt bà ta.
“Ồ? Bà là đang dạy ta cách quản gia sao?”
“Vương ma ma mới bị ta đuổi ra trang viện chưa bao lâu, bà liền vội vã nhảy ra gây sóng gió.”
“Xem ra… rất muốn đi cùng bà ta làm bạn?”
Lý ma ma biến sắc nhưng vẫn cố trấn tĩnh.
“Lão thân hầu hạ trong phủ hơn mười năm, ngay cả tiên phu nhân cũng kính trọng vài phần.”
“Hộp trang điểm bị bẩn, phải tra từ người thân cận bên cạnh, gọi lão nô và Tiểu Tước đến, chẳng lẽ là phu nhân muốn để chúng ta chịu tội thay?”
Ta nhìn vẻ hống hách của bà ta.
Bỗng khẽ cười một tiếng.
“Là ai nói cho bà biết hộp trang điểm của ta bị bẩn?”
Một câu, sắc mặt Lý ma ma lập tức thay đổi.
Dù sao từ đầu tới cuối, ta chưa hề nói đến chuyện loa t.ử đại bị động tay động chân.
Ta quay đầu nhìn hai đứa trẻ đang biến sắc, chẳng buồn nể mặt nữa.
“Hai đứa ngu xuẩn, bị người ta lợi dụng làm d.a.o c.h.é.m người còn cho rằng mình thông minh!”
“Nếu chuyện này truyền ra ngoài, người ta chỉ nói đích t.ử đích nữ của Quốc Công phủ tâm tư độc địa, không thể dạy dỗ!”
“Thể diện phụ thân các con, gia môn Quốc Công phủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-cu-quoc-cong-phu/4843727/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.