“Cố Mông, bạn trai cô Lăng kia thật sự ở đó à?”
Lúc đi ra khỏi tiểu khu, Hứa Tâm Như liền nhịn không được mở miệng hỏi.
Ở cạnh Cố Mông lâu ngày, cô biết có những thứ khoa học không thể giải thích nổi, cũng biết trên thế giới này thật sự tồn tại ma quỷ.
Vừa rồi cái cô Lăng nhất quyết khẳng định bạn trai mình không chết, chẳng lẽ là do cô ấy nhìn thấy linh hồn của bạn trai?
Cố Mông gật gật đầu, lại lắc đầu: "Linh hồn bạn trai cô Lăng đúng là đang đi theo cô ấy, nhưng cô Lăng ấy không nhìn thấy ma quỷ, nói như vậy cũng không đúng.”
Sự thật thì người bình thường không nhìn thấy ma quỷ. Cô lại không cảm nhận trên người Lăng Thất Thất có gì đặc biệt.
“…… Ý của cậu là linh hồn bạn trai của cô Lăng đang đi theo cô ấy nhưng cô Lăng không nhìn thấy, nói vậy thì cô ấy thật sự mắc bệnh sao?” Hứa Tâm Như có chút chần chờ hỏi.
Cố Mông gật đầu, nói: “Trạng thái tinh thần hơi không ổn định, giống như lời dì Dương nói, có lẽ cô ấy không chấp nhận nổi cái chết của bạn trai nên tự mình tưởng tượng ra một “Vu Hàm” không hề tồn tại.”
Nghe vậy, Hứa Tâm Như tức khắc hơi trầm tư, sau một lúc lâu mới nhỏ giọng nói thầm: “Cô Lăng và bạn trai yêu nhau sâu đậm thật, không ngờ lại âm dương cách biệt như thế này. Chắc cô ấy đau khổ lắm.”
“…… Các đang nói gì đấy? Cái gì mà hồn phách với không hồn phách, mấy đứa trẻ tuổi các em bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-con-ngan-toi/865807/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.