Sau khi ăn nấm, bọn họ lập tức cào xé yết hầu, lớp da trên người lập tức bong tróc ra.
Âm thanh rạn nứt vang lên, thân thể khô khốc xấu xí của các thôn dân chậm rãi xuất hiện vết nứt nẻ, tiếng “Răng rắc” vang lên, những vật thể màu đen trên da họ rơi rào rào trên mặt đất.
Lớp vỏ cây vỡ ra, lộ ra lớp da trắng nõn căng bóng đến lóa mắt.
“Răng rắc!”
Tiếng vỡ không ngừng vang lên, các thôn dân vừa lột xác vừa kêu lên những tiếng kêu thảm thiết.
Diện mạo ở dưới lớp vỏ cây kia thật sự rất xuất sắc.
Nam anh tuấn mê người, nữ trầm ngư lạc nhạn, mỗi một nhan sắc đều cực kì xuất chúng, tùy tiện lấy một người ra cũng có thể so với minh tinh màn bạc.
Một màn này nhìn qua có cảm giác thật thần kì, nếu có người đột nhiên có người đến đây mà không thấy quá trình biến hóa của họ, sợ là sẽ tưởng rằng đây là tiên cảnh còn người ở đây đều là tiên nhân bằng không sao lại có thể xinh đẹp đến vậy?
“Khôi phục, chúng ta khôi phục rồi!” Có người vui mừng kêu to, tay lại vuốt ve khuôn mặt của mình.
Có cô gái móc guơng ra vừa ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của mình vừa mừng rỡ nói “Hình như mình còn đẹp hơn lần trước…… Tuổi trẻ thật tốt, mình không bao giờ muốn biến thành bộ dạng già nua kia, làn da nhăn dúm dó, xấu chết đi được.”
“…… Đúng vậy đúng vậy, già đi thật đáng sợ, nếu có thể luôn trẻ trung như thế này thì tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-con-ngan-toi/865765/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.