Lâm Thiên Vũ nghe xong lời cô, ánh mắt anh trở nên sắc lạnh, một cảm giác tê tái dâng lên trong lòng. Anh bước gần lại, khuôn mặt không chút biểu cảm, chỉ có đôi mắt sâu thằm ấy là vẫn chứa đầy sự lo lắng và quyết tâm. 
"Không, Thiên Di. Em không thể đi," anh nói, giọng trầm xuống, "Anh không để em tự đi chịu chết, dù em có muốn thế nào đi chăng nữa." 
Cô nhìn anh, sự bàng hoàng hiện rõ trên gương mặt. Thiên Di cố gắng lắc đầu, nhưng Lâm Thiên Vũ đã nắm chặt lấy tay cô, ánh mắt kiên định không thể lay chuyển. 
"Em có biết không?" Anh thì thầm, "Anh đã làm mọi thứ vì em, và nếu cần, anh sẽ tiếp tục làm. Nhưng anh không thể để em đi như vậy, không thể để em tự dằn vặt mình vì chuyện này." 
Lâm Thiên Vũ nhìn vào mắt cô, giọng anh cứng rắn nhưng đầy sự kiên định. 
"Anh đã chuẩn bị tất cả rồi. Tàu sẽ rời bến vào sáng mai, và chúng ta sẽ không quay lại đây nữa. Đừng lo lắng, 
Thiên Di. Từ giờ, chúng ta sẽ rời xa mọi thứ, sống cuộc sống của riêng mình." 
Anh dừng lại, ánh mắt sâu thẳm không hề rời khỏi gương mặt cô. "Mọi thứ sẽ chấm dứt ở đây. Em không phải lo lắng về quá khứ, về những gì đã xảy ra. Chỉ cần em ở bên anh, anh sẽ lo tất cả." 
Thiên Di bất ngờ rùng mình, một tiếng nổ vang trong đầu cô, khiến mọi thứ xung quanh như trở nên mờ nhạt. 
Trong giây phút đó, cô cảm thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-xuyen-sach-chuyen-tinh-khong-theo-kich-ban/3734330/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.