Vương Kỳ Nam bước vào nhà, đôi mắt vẫn mang theo nét phức tạp chưa tan. Anh dừng chân ở cửa bếp, hình ảnh
Thiên Di đang cặm cụi bên gian bếp khiến lòng anh có chút dịu lại. Đây là lần đầu tiên anh thấy cô tự tay vào bếp, người phụ nữ mà anh luôn nghĩ sẽ chẳng bao giờ phải động tay vào những việc thế này.
Thiên Di mặc chiếc tạp dề màu trắng đơn giản, mái tóc búi cao lộ ra chiếc cổ thon thanh tú. Đôi tay cô khẽ vụng về lật miếng thịt trên chảo, tiếng xèo xèo vang lên, đôi khi cô hơi nhăn mày vì dầu bắn ra. Nhưng trên khuôn mặt lại có một nét tập trung hiếm thấy.
"Cẩn thận một chút, dầu nóng đấy." Anh vươn tay cầm lấy chiếc chảo, động tác tự nhiên như thể đã làm điều này rất nhiều lần.
Thiên Di bật cười nhẹ, xoay đầu nhìn anh. " Anh về rồi ? Không sao, em đang học nấu ăn mấy bước cơ bản này cũng nên biết. "
Vương Kỳ Nam nhìn Thiên Di với ánh mắt tràn đầy sự dịu dàng, đôi tay vẫn giữ chặt chiếc chảo như một động tác bảo vệ ngầm. "Học nấu ăn cũng tốt. Nhưng nếu em cứ để dầu bắn tung tóe thế này, chẳng mấy chốc sẽ để bản thân bị nấu chín trước thức ăn." Anh khẽ trêu, một nụ cười nhẹ xuất hiện nơi khóe môi.
Thiên Di bĩu môi, giọng pha chút trách móc: "Anh coi thường em quá đấy! Em nhất định sẽ học được, không cần anh phải giúp."
Vương Kỳ Nam chỉ cười nhẹ, không đáp. Anh lắc đầu, nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-xuyen-sach-chuyen-tinh-khong-theo-kich-ban/3734227/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.