Thiên Di ngắm nhìn chiếc vòng cổ trong giây lát, đôi mắt thoáng hiện lên chút trầm tư. Cô khẽ mỉm cười, nét cười nhẹ nhưng đầy quyết đoán. "Chiếc vòng thật sự rất đẹp, nhưng tiếc là hôm nay bộ trang phục của chị không hợp với nó lắm."
Cô quay sang người hầu đứng gần đó, nhẹ nhàng đưa hộp quà cho họ. "Làm ơn cất kỹ giúp tôi, món quà quý như thế này không thể để sơ sài được."
Lời nói của Thiên Di không quá sắc bén, nhưng lại vừa đủ khéo léo để không ai có thể phản bác. Ngô Hạ Vân thoáng giật mình, nét cười trên môi chợt gượng gạo. Cô ta vốn dĩ muốn dùng món quà này để "dẫn dắt" cuộc chơi, không ngờ lại bị Thiên Di né tránh một cách dễ dàng như vậy.
Thiên Di nhẹ nhàng bảo phục vụ sắp xếp chỗ ngồi cho Ngô Hạ Vân, nét mặt không để lộ chút cảm xúc nào. Khi Ngô Hạ Vân vừa định bước về phía bàn của Gia Khiêm và Trọng Khang, đôi mắt ánh lên vẻ tính toán, thì người phục vụ lịch sự bước tới, nhẹ nhàng nhưng dứt khoát ngăn cô lại.
"Ngô tiểu thư, xin mời đi lối này," người phục vụ khẽ cúi đầu, giọng điểm tĩnh nhưng không cho phép từ chối. Anh ta hướng dẫn Ngô Hạ Vân về phía một bàn khác, xa dần khỏi nhóm người mà cô ta cố ý tiếp cận.
Trong khoảnh khắc, ánh mắt Ngô Hạ Vân chợt lóe lên chút bất mãn. Nhưng cô nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm, cười nhạt như thể không có gì xảy ra, rồi bước theo người phục vụ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-xuyen-sach-chuyen-tinh-khong-theo-kich-ban/3720663/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.