Khi Trọng Khang gọi cho Vương Kỳ Nam, điện thoại anh không đồ chuông quá lâu vì đang trong cuộc họp khẩn.
Cảm giác bất an dâng lên, Trọng Khang chuyển hướng gọi cho Trịnh Bảo Long. Anh hy vọng có ai đó sẽ kịp thời báo tin trước khi quá muộn.
Trong phòng họp lớn, bầu không khí nặng nề vì những vấn đề quan trọng cần giải quyết. Tiếng bàn luận liên tục vang lên, nhưng bất ngờ, tiếng gõ cửa gấp gáp cắt ngang cuộc họp. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cánh cửa, và không ai ngờ rằng, người đứng ngoài chính là Bảo Long. Anh bước vào, nét mặt căng thẳng.
"Thưa Vương tổng, có chuyện không hay rồi !" Giọng nói của anh trẩm nhưng lộ rõ sự gấp rút.
Vương Kỳ Nam nhìn Bảo Long một giây, như muốn dò hỏi sự nghiêm trọng của vấn đề. Nhận thấy ánh mắt khẩn thiết, anh đứng dậy, không chần chừ thêm giây nào. Căn phòng họp trở nên im lặng, chỉ còn tiếng bước chân vội vã của Kỳ Nam khi rời khỏi phòng.
Vương Kỳ Nam bước nhanh ra ngoài, vừa đi vừa hỏi Bảo Long: "Chuyện gì mà cậu lại khẩn trương như vậy?"
Bảo Long không vòng vo, hạ giọng nhưng vẫn rõ ràng từng chữ. "Phu nhân gặp nguy hiểm. Đội cứu trợ cho biết cô ấy bị lạc trong rừng sau vụ sạt lở nghiêm trọng, trời lại mưa lớn khiến công cuộc tìm kiếm rất khó khăn. Hiện tại, đội trưởng đã tạm dừng việc tìm kiếm vì lo ngại cho an toàn của mọi người."
Kỳ Nam cảm thấy một luồng điện chạy qua người. Cơn tức giận và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-xuyen-sach-chuyen-tinh-khong-theo-kich-ban/3717159/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.