Vương Kỳ Nam khẽ nhếch môi, ánh mắt chăm chú dõi theo từng bước đi của các người mẫu trên sàn diễn, nơi mà những thiết kế của Thiên Di đang được phô diễn đầy kiêu hãnh. Anh đáp lại lời mẹ bằng giọng điểm tĩnh nhưng không giấu nổi nét tự hào:
" Cũng xem như là có chút thực lực, không làm nhà họ Vương mất mặt. "
Dương Niệm Thu nghe vậy liền bật cười, vừa vỗ vai anh vừa trêu:
"Thằng con này, nói chuyện cứ như đang xem xét nhân viên vậy. Có chút thành tựu thế mà không khen một câu cho vợ à?"
Anh không đáp, chỉ lặng lẽ cười nhẹ, ánh mắt vẫn không rời khỏi sân khấu. Trong lòng anh, Thiên Di đã khẳng định được mình theo cách chẳng cần bất cứ lời khen nào.
Cuoi cing, khi ngudi mau cuoi cing buic vao hau trudng, anh den san khau lai mot lan nua tat han. Mot khoang
lặng bao trùm lấy không gian, và rồi, Thiên Di xuất hiện, cô bước ra từ cánh gà trong tiếng vỗ tay như sấm dậy, nụ cười nhẹ nhàng mà tự tin. Bộ váy xanh pastel trên người cô toát lên vẻ thanh nhã, vừa dịu dàng lại vừa cuốn hút.
Phần trễ vai làm tôn lên bờ vai mềm mại của cô, trong khi lớp vải xếp lượn sóng từ ngực đổ xuống, như dòng suối dịu dàng chảy dài qua từng bước chân.
Mỗi cử động của cô khiến những chi tiết ánh kim nhỏ xíu trên váy khẽ lấp lánh dưới ánh đèn, tựa như những vì sao lấp lánh trên nền trời đêm. Không khí trong khán phòng như lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-xuyen-sach-chuyen-tinh-khong-theo-kich-ban/3713067/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.