Những ngày sau đó, Thiên Di dốc hết sức vào công việc, dành từng đêm miệt mài thức trắng để tạo nên thiết kế mới cho Vương Kỳ Nam. Đây là lần đầu tiên cô thử sức với trang phục nam, khiến cô phải cân nhắc từng chi tiết một cách cẩn thận. Trong từng nét vẽ, cô vừa phải tưởng tượng xem anh sẽ trông thế nào khi mặc vào, vừa khéo léo nhấn mạnh những điểm mạnh trong hình thể của anh.
Để tiện cho Quá trình sáng tạo, Thiên Di xin mượn phòng sách của anh làm nơi làm việc mỗi tối, trả lại cho Vương Kỳ Nam một chiếc giường rộng rãi. Nhưng kỳ lạ thay, dù được nghỉ ngơi thoải mái, mấy đêm không thấy cô, anh lại cảm thấy trống trải. Thiếu đi cái cảm giác thi thoảng đang ngủ bỗng bị gác tay lên mặt, Vương Kỳ Nam chợt nhận ra mình đang nhớ những điều nhỏ nhặt ấy hơn anh nghĩ.
...
Sau khi hoàn thành thiết kế, Thiên Di nhanh chóng chuyển nó tới xưởng để các thợ bắt tay vào làm. Chẳng bao lâu sau, bộ trang phục cũng được hoàn thiện. Nhìn thành phẩm trước mắt, cô không khỏi tự hào thầm khen ngợi mình.
"Mình đúng thật là thiên tài của làng thời trang."
Bên cạnh, Trần Quang Minh cũng không kiềm chế được mà bật thốt lên, "Chị mà tặng bộ đồ này cho bất kỳ chàng trai nào, đảm bảo người ta sẽ cảm động phát khóc, huống hồ là Vương tổng."
"Thật sao?" Thiên Di nhìn cậu, giọng đầy tự mãn và thích thú.
"Chị thức trắng bao đêm, từng đường kim mũi chỉ đều qua tay chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-xuyen-sach-chuyen-tinh-khong-theo-kich-ban/3712883/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.