Tối hôm đó, sau khi trở về nhà, Thiên Di cảm thấy có chút mệt mỏi. Cô tắm rửa sạch sẽ rồi vội vàng xuống bếp ăn tối. Khi vào phòng khách, cô thấy Vương Kỳ Nam đang ngồi trên ghế sofa, chăm chú đọc sách. Một ý nghĩ liền lan tỏa trong cô
Thiên Di lướt qua một cách tự nhiên, giả vờ mở tivi để tạo không gian thoải mái, nhưng ánh mắt cô lại không rời khỏi Kỳ Nam.
"Nghe nói hôm nay cô về nhà chính hả?" Vương Kỳ Nam lên tiếng, phá vỡ sự im lặng.
Thiên Di mỉm cười, trả lời một cách rạng rỡ: "Đúng vậy, về thăm mẹ đó."
Kỳ Nam để ý thấy cô gọi mẹ một cách thân thiết, và điều đó khiến anh cảm thấy khá hài lòng. Hôm nay, cô không còn móc họng anh như mọi khi, điều này khiến anh cảm thấy hơi lạ lẫm.
"Anh... gần đây có vẻ bận rộn nhỉ?" Cô hỏi, với ý đồ ngầm muốn nhờ anh một chuyện.
Vương Kỳ Nam ngẩng đầu, ánh mắt dừng lại trên gương mặt rạng rỡ của Thiên Di. "Đúng vậy, công việc ở công ty có nhiều việc cần giải quyết."
Cô ngồi xuống bên cạnh anh, ánh mắt đầy thăm dò: "Anh sắp tới có thời gian không ? "
Vương Kỳ Nam ngẩng đầu, tay gấp lại cuốn sách, vẻ mặt nghiêm túc.
" Không phải Phạm Thiêm Di, hôm nay cô có vấn đề. "
" Tôi thì có vấn đề gì chứ " cô nói, giả vờ ngây thơ.
" Có cái gì thì mau nói đi, đừng có dong dài "
Thiên Di cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-xuyen-sach-chuyen-tinh-khong-theo-kich-ban/3712882/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.