Nhạc Nhiên Kỳ vừa bước vào quán bar, đã có nhân viên đến tiếp đón. Không biết có phải do phong cách đặt trưng hay không, mà tất cả những người ở đây, từ nhân viên đến khách hàng đều đeo mặt nạ.
Nhân viên cẩn thận mang đến một chiếc khay mạ vàng, bên trên là chiếc mặt nạ màu đen che nửa mặt, góc bên trái của mặt nạ còn đính thêm một hoa hồng sáp màu đỏ, cứ như được chuẩn bị sẵn cho bộ váy của cô hôm nay.
Nhạc Nhiên Kỳ cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng không thể không thuận nước nghe theo. Đeo mặt nạ xong, cô còn đặt biệt được mời đến tầng cao nhất - cũng là nơi cô sẽ thực hiện nhiệm vụ.
Đứng trước cánh cửa lớn bước vào căn phòng nơi được trang trí bằng những cành hoa hồng pha lê cô đang rất cần, giác quan thứ 6 nhắc nhở Nhạc Nhiên Kỳ chuyện này có rất nhiều điều không ổn.
Nhiều năm hành nghề của cô, chưa từng chứng kiến nhiệm vụ nào trót lọt thế này cả. Nhạc Nhiên Kỳ nuốt nước bọt. Nhưng nguy hiểm thì sao chứ? Cô còn đường khác để trốn ư?
Hai nhân viên đứng ở hai bên, cung kính mở cánh cửa lớn cho cô bước vào phòng. Nhạc Nhiên Kỳ bên ngoài trầm lặng, bên trong lòng nóng như lửa đốt. Đôi cao gót kiêu kỳ lộc cộc bước vào. Ngay khoảnh khắc bước chân đầu tiên của cô bước vào căn phòng đó, cuộc đời của cô cũng đã chính thức bước sang trang.
Nhạc Nhiên Kỳ vừa bước được tầm năm bước, hoa hồng pha lê chưa thấy đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-lua-dao/2943440/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.