“Tôi…”
Nhạc Nhiên Kỳ không dám nói thêm lời nào, cũng không biết nên nói thêm lời nào. Nếu không gọi anh ta là bang chủ, thì còn có thể gọi thế nào nữa đây?
Đàm Tử Kỳ cẩn trọng ngắm nghía gương mặt xinh đẹp không tì vết của cô, tỏ vẻ thắc mắc:
“Có chút bản lĩnh, có chút nhan sắc, nhưng cũng chỉ là phượng hoàng giấy chưa gì đã gãy cánh rồi. Rốt cuộc lần trước em đã làm cách nào để lừa được tôi vậy?”
“Là… là lỗi của tôi.”
“Tất nhiên là lỗi của em rồi. Đàm Tử Kỳ này chưa sai với ai bao giờ. Nhất là người như em.”
Nhạc Nhiên Kỳ nghe xong chỉ có thể câm nín. Bình thường cô lên mặt với khách hàng của mình, ăn nói thô lỗ với người gây bất lợi cho nhiệm vụ của bản thân,... bây giờ đã bị nghiệp quật rồi sao?
Tình thế của cô bây giờ, nếu anh ta nói trái là trái, phải là phải, mặt trời mọc hướng tây thì cũng chính là mọc hướng tây. Cô làm sao dám lên tiếng. Nhạc Nhiên Kỳ cô cũng điên lắm rồi mới dây vào người đàn ông này!
“Vậy… tôi làm thế nào mới có thể chuộc lỗi?”
Đàm Tử Kỳ cười khẩy: “Làm tình một đêm đi?”
Nhạc Nhiên Kỳ lập tức ngước mặt lên, không cần suy nghĩ đã thẳng thừng đáp: “Bang chủ, tôi có thể làm bất cứ thứ gì để xin tha lỗi, trừ chuyện đó.”
“Làm bất cứ thứ gì?”
“Chỉ… chỉ cần anh tha mạng cho tôi, làm trâu làm ngựa gì tôi cũng sẽ làm.” - Nhạc Nhiên Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-lua-dao/2943439/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.