Nhạc Nhiên Kỳ mặt đỏ phừng phừng, như ấm nước sôi sùng sục mà không có người tắt bếp. Chính là “ngại xì khói”.
“Anh… anh có thể nói chuyện một cách bình thường, đừng ám muội như vậy được không?”
Đàm Tử Kỳ nhìn ra tâm tư của cô, liền khoanh tay trước ngực, để lộ biểu cảm khinh bỉ: “Là tôi nói chuyện không bình thường, hay là do đầu óc em đen tối?”
Nhạc Nhiên Kỳ bị tạt một gáo nước lạnh, lời nói của người đàn ông này chuẩn xác đến mức bây giờ cô có nói thêm lời nào nữa, nhất định cũng được liệt vào danh sách “giận quá mất khôn.”
Trời ạ! Nhạc Nhiên Kỳ không biết có nên xem chuyện này là điều đáng mừng hay không: cũng may là Đàm Tử Kỳ sinh ra vốn đã được chọn làm bang chủ Đàm Long bang. Nếu không, với nhan sắc này, tài năng này, miệng lưỡi này, nếu làm nghề lừa đảo giống cô, chắc chắn cô đã mất chỗ đứng trên “thương trường” rồi!
Nhạc Nhiên Kỳ vò đầu bứt tóc, chợt nhớ đến chuyện quan trọng hơn: “À đúng rồi, còn tấm vé thông hành và Cô Tịch thì sao?”
Đàm Tử Kỳ nhếch mép: “Xem như em cũng có chút lương tâm. Nhưng nói cho em biết, tôi là người tuyệt tình nhất trên đời, nếu không vì em hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc, tôi sớm đã bắt em chạy mười vòng sân rồi.”
Nhạc Nhiên Kỳ vui ra mặt: “Vậy là mọi thứ đều ổn thỏa? Phi vụ của tôi trót lọt rồi.”
“Ừ.”
Đàm Tử Kỳ ừ một tiếng, nhưng cả khẩu hình miệng lẫn ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-lua-dao/2943413/chuong-24.html