Nhạc Nhiên Kỳ lạnh giọng, thực chất trong lòng đã sôi sục như lửa đốt: “Anh đã biết được những chuyện gì rồi?”
Gió chiều nhẹ thổi qua mái tóc xinh đẹp của Nhạc Nhiên Kỳ. Mặc Từ Khuynh im lặng một hồi lâu, rồi mới đáp: “Theo những gì anh biết, có lẽ em là người của hắc đạo nhỉ?”
“Tôi có được xem điều này là vinh hạnh không, khi quân vua của bàn cờ trung lập biết được thân phận của mình?”
Mặc Từ Khuynh đột nhiên nắm tay cô, tình huống bất ngờ khiến Nhạc Nhiên Kỳ bất giác không phản ứng kịp. Giọng đối phương vẫn chân thành như mọi khi:
“Tiểu Kỳ, anh biết rõ trước đây em chỉ là một người bình thường. Có phải vì ai đó đã chèn ép, bắt buộc em phải đi trên con đường này không?”
Nhạc Nhiên Kỳ giật tay ra, lạnh nhạt trả lời: “Nếu anh cho rằng trước đây tôi là một người bình thường vô nghĩ vô lo, thì anh đã sớm không hiểu gì về tôi rồi.”
Ánh mắt Mặc Từ Khuynh lộ rõ vẻ thất vọng: “Anh…”
“Giám đốc Mặc, như tôi đã nói từ sớm. Quan hệ giữa chúng ta, tốt lắm chỉ có thể là bạn bè. Anh nhiều lần giúp tôi che giấu gia đình, là tôi đã nợ anh ân tình này. Nhưng nếu anh cảm thấy người của hắc đạo không thể làm việc ở công ty, vậy tôi sẽ chủ động nộp đơn xin nghỉ việc.”
“Không!”
Mặc Từ Khuynh lấy hết dũng khí: “Nhạc Nhiên Kỳ, anh biết giới hắc đạo luôn có luật riêng. Một khi đã là người của bang phái, e là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-lua-dao/2943407/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.