“Được chứ, anh nói nghe xem nào.”
“Mai em đi giày đế bằng, hai chúng ta đi dạo ở công viên.” Đồ Minh nghĩ một lát, nếu anh nói thẳng ra muốn dẫn cô đi dạo hai ba vòng thì cô sẽ bỏ gánh ngay tức khắc, hoặc là nói luôn câu tạm biệt! Cái nết ăn bơ làm biếng đã khắc sâu vào trong xương tủy Lư Mễ, ai cũng biết.
“Đi dạo công viên, đó chẳng phải việc mà bác Hai dưới tầng tôi hay làm sao?” Lư Mễ vứt một quả cherry vào miệng: “Tôi cũng có ý này, anh nghe thử xem được không nhá? Hai chúng ta làm ổ ở nhà tôi một ngày, hoặc là làm ổ ở nhà anh một ngày...”
“Được.” Đồ Minh cười nói: “Đi dạo công viên xong.”
“Được.” Lư Mễ nghĩ làm ổ ở nhà cô hoặc nhà anh đều thích hơn đi dạo công viên nhiều. Nhưng có lúc cần phải trao đổi điều kiện. Được rồi, tôi hiểu, tôi cố chịu. Ai bảo tôi mê trai quá chứ!
“Mấy giờ gặp nhau được nhỉ?” Lư Mễ lại hỏi anh.
“Bảy giờ? Ăn gì đó ở dưới nhà em xong rồi đi.”
“Sao sớm thế?”
“Có phải bác Hai em còn đi dạo sớm hơn không?”
“Cũng đúng.”
Lư Mễ cảm thấy có chỗ nào đó sai sai nhưng cô không nói rõ ra được. Trong lòng cô cũng bồn chồn, cứ cảm thấy Đồ Minh muốn hại mình. Vì thế cô nói với Thượng Chi Đào: “Sẽ không phải kiểu sau này mỗi lần hẹn hò đều hẹn gặp lúc bảy giờ sáng đó chứ? Có phải người lớn tuổi ngủ ít không? Một hai lần còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-hoat-ngon/3725329/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.