Lư Mễ mắng một câu rồi ngó lơ tiếng gõ cửa nhưng người gõ cửa rất kiên nhẫn, cứ cách mấy giây lại gõ ba lần.
Lư Mễ bị anh làm cho hết cách, tám mươi phần trăm đầu óc Đồ Minh không được bình thường, Lư Mễ chịu thua. Cô đi ra mở cửa, nhìn thấy Đồ Minh đứng đó. Cái câu không ngủ với anh thì ngủ với người khác, anh biết Lư Mễ chỉ nói lời giận dỗi thế thôi nhưng anh vẫn quay lại, vì anh muốn nói rõ ràng với cô.
Anh nhìn thấy mảng da thịt trần trụi ở cổ và trước ngực cô, nhanh chóng liếc qua chỗ khác, mặt, cổ và tai anh đỏ bừng lên.
“Anh có vào không? Không vào thì đi đi, đừng cản trở người khác đi vào.” Lư Mễ bị anh làm cho tâm trạng không tốt, giọng điệu cũng không tốt theo. Thậm chí cô còn muốn mọc hai cái răng nanh, cắn Đồ Minh một phát thật mạnh, cắn chết anh cho xong.
“Tôi không vào đâu.” Đồ Minh đặt tay lên tay nắm cửa, vào tư thế sẽ rút lui bất cứ lúc nào: “Tôi lên nói với em mấy câu.”
“Đứng ở cửa nói? Để nhà đối diện nghe một thể luôn hả?” Lư Mễ hỏi anh: “Tôi mặc ít, cũng cho nhà đối diện nhìn luôn ha? Anh định biểu diễn tiết mục luân lý gia đình đấy à?”
Đồ Minh nghe vậy thì vô thức chắn cho cô để bên ngoài không nhìn thấy: “Em ra ghế sofa đi, trên người tôi có hơi lạnh, em mặc ít quá.”
“Anh có phải đồ ngu không hả? Anh cởi áo măng tô ra! Sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-hoat-ngon/3722719/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.