Lư Mễ không hiểu ánh mắt ấy, chỉ thấy Đồ Minh rất kỳ lạ. Cô lại nhìn anh, anh yên lặng ngồi đó, không nghịch điện thoại, chỉ nhìn mọi người sôi nổi cười đùa, thỉnh thoảng nói một vài câu với người khác. Cái nhìn đó không có gì lạ nữa, anh đều nhìn tất cả mọi người như vậy.
Lư Mễ uống một hớp rượu, tiếp tục nói chuyện với Đường Ngũ Nghĩa, thậm chí còn vui vẻ khoe con dế của mình với cậu ta.
Lúc sắp tan cuộc, đột nhiên Đường Ngũ Nghĩa hỏi cô: “Sao chị không hỏi em có độc thân không?”
“Liên quan gì đến tôi!”
“Thế em tự hỏi tự trả lời: Em vẫn độc thân hả? Đúng vậy! Còn chị thì sao?” Đường Ngũ Nghĩa hỏi Lư Mễ, thấy Lư Mễ trợn to hai mắt lên thì nhỏ giọng giải thích với cô: “Em không muốn ngủ với chị đâu, chẳng qua chỉ cảm thấy hỏi rõ ràng trước sẽ tốt hơn.”
“...”
Lư Mễ nhìn Đường Ngũ Nghĩa nói hươu nói vượn một cách nghiêm túc trịnh trọng, cứ như thấy được bản thân ở một phiên bản khác. Vì thế cô vỗ vai cậu ta: “Được, tôi biết rồi, cậu thấy hứng thú với chị đây chứ gì.”
“Em còn trẻ mà!” Đường Ngũ Nghĩa cố ý trêu cô, hai người cụng ly, cảm thấy nhất định phải kết bạn với người này.
Tiểu Đường không tệ, tốt hơn cái tên đầu gỗ mắt mù kia nhiều. Lư Mễ rất coi trọng Đường Ngũ Nghĩa.
Lúc ra khỏi nhà hàng, Lư Mễ uống rượu bị gió tạt cho chân mềm nhũn ra, ngã vào cánh tay Đường Ngũ Nghĩa. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-hoat-ngon/3720185/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.