Lư Quốc Khánh bảo bị chóng mặt, cả nhà đều không coi đó là chuyện to tát, đến khi bệnh ập tới thật mới thấy sợ.
Vào một buổi tối, cô đang say giấc nồng thì bị cuộc gọi của Dương Liễu Phương đánh thức: “Lư Mễ, bố con bị ốm rồi, đang ở bệnh viện Tích Thủy Đàm. Con mau đến đây.” Có thể thấy rõ Dương Liễu Phương vừa khóc xong, Lư Mễ tỉnh táo lại ngay: “Mẹ, mẹ đừng sốt ruột, con đến ngay.”
Từ nhỏ đến lớn Lư Mễ chưa từng trải qua chuyện này bao giờ, lúc lên xe tay còn hơi run. Cô phải cố ép bản thân bình tĩnh lại. Khi chạy tới bệnh viện, cô nhìn thấy bố mình nằm trên giường bệnh, bác sĩ cấp cứu đang trao đổi phương án điều trị với Dương Liễu Phương: chống đông máu, thiết lập tuần hoàn bàng hệ, dùng thuốc tan cục máu đông, hút bỏ cục máu đông, toàn những thuật ngữ mà Lư Mễ nghe chẳng hiểu gì hết.
“Bác sĩ nói không nguy hiểm đến tính mạng, mẹ về nhà trước đi, con ở đây trông cho.” Lư Mễ gọi cho Trương Kình, muốn anh ta tới đây đưa Dương Liễu Phương về nhà. Qua một lúc rất lâu, Trương Kình mới nghe máy: “Sao thế cục cưng?” Người bên kia đầu dây uống say rồi.
“Con mẹ nó, sao ai lại đi uống rượu nữa thế hả?” Lư Mễ mắng một câu rồi cúp máy, đặt xe cho Dương Liễu Phương.
“Không trách Trương Kình, không ai ngờ tối nay bố con lại bị ốm.” Dương Liễu Phương khuyên nhủ Lư Mễ mấy câu rồi đi về.
Lư Mễ ngồi trước giường bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-hoat-ngon/3710039/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.