Một khoảng thời gian sau, đã đến lúc Bạch Dạ cùng Đế Vô Trần phải rời đi. Trong lòng Bạch Dạ cũng có chút tiếc nuối, nhất là không còn được gặp Xuân Hoa Thiền.
"Thật sự rất cảm ơn hai người, may mà có hai người giúp đỡ, Tiên Loan Cung mới an nhiên như vậy."
Trong thời gian Bạch Dạ và Đế Vô Trần ở Tiên Loan Cung, họ đã tìm ra được nguồn buôn bán duy nhất tại Trường Lạc Thành. Chúng ngấm ngầm giao dịch từ các phái khác, tạo thành một đường dây buôn lậu lớn.
Chính Đế Vô Trần đã phát hiện ra, người đã ở đằng sau tiếp tay, cho phép bọn chúng tự ý lộng hành là một trưởng lão của Tiên Loan Cung. May mắn rằng không quá kéo dài nên hầu hết đường dây buôn bán đã bị tiêu diệt sạch sẽ.
Những người mắc phải vì chưa có thuốc giải nên đã chết hết.
Trong quá trình tra khảo đã có một tên khai ra nơi bọn họ đặt hàng, còn có giấy giao dịch có bút tích. Quả nhiên như bọn họ dự đoán, chính là người của Tiêu Ngọc phái.
Vậy là họ cũng đã có bằng chứng trong tay, mặc dù chưa đủ nhưng vẫn là một con bài tốt để lật tẩy bộ mặt thật của bang phái đó.
"Hai người thực sự không tính ở lại thêm mấy ngày nữa sao?" Xuân Hoa Thiền có chút không nỡ, lâu lắm rồi mới có một người bạn để tâm sự, vậy mà lại không giữ được người ta lâu chút.
Bạch Dạ nở nụ cười chân thành khiến đám đệ tử đằng sau Xuân Hoa Thiền ngất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-chu-tranh-xa-ta-ra/2650073/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.