Trần Linh Nhi biết mình không thể giấu, mặc dù cũng không hiểu tại sao Bạch Dạ lại biết được, cô ta giương mắt lên nhìn Bạch Dạ nói "Phải, là muội làm! Nhưng muội làm vậy tất cả đều vì ngài thôi."
"Làm vì ta?"
"Phải" Trần Linh Nhi nói "Ngay từ lúc gặp ngài, Linh Nhi đã thích ngài rồi. Ta đã nói với lòng mình rằng, nếu không phải ngài, thì cả đời này sẽ không gả. Sau đó, lại suy xét đến bản thân, từ gia thế, địa vị, và cả thời gian ở bên cạnh ngài, ta đều có tất cả. Thế nhưng tại sao, mỗi khi ta muốn đến gần, ngài lại luôn muốn đẩy ta ra xa?"
Trần Linh Nhi càng kể mà càng chua xót "Ta yêu ngài như vậy nhưng không thể đổi lấy cái ngoái đầu nhìn lại của ngài. Nhưng mà, ta nghĩ rằng mình chưa thua, chỉ cần cho ta thêm thời gian, nhất định, sẽ có một ngày nào đó tình cảm của ta cũng được chấp nhận. Chỉ cho đến khi cô ta xuất hiện. Ngài ngang nhiên mang một người con gái khác trở về, ngài có biết lúc đó trong lòng ta cảm thấy thế nào không?
Ta chưa biết cô ta là ai, gia thế ra sao nhưng rõ ràng người ở bên ngài lâu nhất là ta. Tình cảm của ta suốt bao năm còn không bằng một con ả ngài mang về. Ta thua kém ả ở điểm nào? Ngài nói đi. Và khi ta biết cô ta chính là nữ nhi Thượng Quan, trong đầu ta lúc đó chỉ biết rằng, cần phải đưa cô ta rời khỏi ngài ngay lập tức. Đến lúc đó, ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-chu-tranh-xa-ta-ra/2650072/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.