Edited by Raine Wu
- ----------
Xúc xắc đồng thau mười tám mặt từ trên đánh xuống, tuy chỉ lớn bằng nắm tay nhưng âm khí lại ngút trời nên không thể xem thường. Tử Anh lập tức buông cổ tay Hề Gia ra, lùi về sau ba bước né tránh đòn công kích này.
Vô Tướng Thanh Lê xoay một vòng trên không rồi trở về trong tay Diệp Kính Chi. Hề Gia còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì tay trái đã bị bắt lấy, cậu quay đầu thấy Diệp Kính Chi đang nhíu mày vội hỏi: "Anh không sao chứ?"
Hề Gia ngớ ra một hồi: "Không sao."
Lúc này, Diệp Kính Chi mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này sắc trời đã vào tối, đám người vây quanh đoàn phim theo dõi vụ tai nạn đã giải tán từ lâu. Trên đường lớn Chu Tước, thiên sư trẻ tuổi kiên cường đang nắm chặt tay người thanh niên tóc đen, sau khi xác nhận không có chuyện gì mới xoay người nhìn về người đàn ông xa lạ cách đó không xa.
Trong phim trường, đâu đâu cũng có thể nhìn thấy những người mặc trang phục cổ trang, một số là diễn viên của đoàn phim, một số là khách du lịch đến phim trường tham quan. Ngay ở cửa phim trường có một cửa tiệm nhỏ cho thuê trang phục cổ trang, du khách có thể đến đây những bộ áo để thỏa niềm đam mê.
Nhưng những bộ đồ diễn kia sao có thể so với bộ mà Tử Anh đang mặc.
Khi mặt trời lặn về phía Tây, thì cũng là lúc một vầng trăng mờ ảo đang từ từ nhô lên ở đằng Đông. Bởi vì mặt trời chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-biet-ta-da-trai-qua-nhung-gi/1670776/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.