Backlund, trong một tầng hầm giống thần điện.
Ngài A mặc áo choàng đen dài có mũ trùm, đang yên lặng ngồi quỳ trước tượng thần người treo ngược khổng lồ, một hồi lâu vẫn không cử động.
Bỗng, y nghiêng đầu, dựng lỗ tai lên như đang lắng nghe điều gì.
Sau khoảng ngừng ngắn ngủi, ngài A chợt nâng hai tay lên, dùng tay trái kéo đứt ngón trỏ tay phải.
Y nhét đoạn ngón tay đẫm máu kia vào mồm, răng cắn phát ra tiếng lạch cạch như đang nhai một món snack giòn.
Ực!
Cổ họng ngài A nhúc nhích, ngón tay được nuốt thẳng xuống bụng.
Thân thể y bỗng run rẩy, tựa như đang bị một kẻ vô hình nắm lấy mà giật lắc.
Dưới trạng thái ấy, ngài A vươn tay phải ra, dùng máu thịt chảy xuống từ miệng vết thương viết xuống mặt đất từng chữ cái một.
Những dòng chữ ấy không phải tiếng Người Khổng Lồ hay Rồng Khổng Lồ có thể khuấy động lực lượng tự nhiên, cũng không phải tiếng Hermes chuyên dùng cho tế tự, mà chính là ngôn ngữ phổ biến nhất, bình thường nhất, tiếng Ruen.
Màu sắc đỏ tươi nhanh chóng ngưng tụ lại, những chữ cái và cụm từ dần chắp vá thành vài dòng:
“Đi tìm:
Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này.
Chúa tể thần bí phía trên màn sương xám.
Vị vua Hoàng Hắc chấp chưởng vận may.
Bề tôi và tín đồ ở Backlund.”
Sau khi nội dung của “Thần khải (*)” kết thúc, ngài A ngừng run rẩy, miệng vết thương trên tay ngọ nguậy, lúc nhúc mọc lên một ngón trỏ mới.
Y vùi đầu thật thấp, nhìn kỹ lại những dòng chữ mình vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bi-chi-chu/403352/quyen-2-chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.