Bầu không khí thất vọng bao trùm lên tất cả, tất cả im lặng không ai nói một câu gì. Sau bao vất vả, mệt nhọc, cực khổ, họ cố gắng hết sức để đi đến đây, nhưng rồi, mọi thứ dường như đổ sông đổ bể. Thời gian đã trôi qua đến đầu giờ chiều, đi lâu như vậy nhưng họ chỉ nghỉ lại một chút để uống nước, còn chẳng dám ăn. Lúc này đây, mệt ,mỏi, chán chường khiến cho khuôn mặt của ai cũng thất thần.
Cũng không thể trách thầy Lương được, khu rừng này quá rộng lớn, nếu ngôi làng ấy dễ tìm như vậy thì nó đã không phải là truyền thuyết của những kẻ ôm mộng đi tìm vàng.
Thước ngồi thụp xuống dựa vào gốc cây ôm đầu nói :
-- Chúng ta thua rồi......Đến cả thầy Lương cũng không thể làm gì được thì sao tìm được ngôi làng quỷ quái ấy....?
Bảo cũng không giấu nổi sự thất vọng, trên đường đến đây, Bảo cố gắng lục tìm trong trí nhớ để xem xem có nơi nào mình đã từng đi qua hay không...? Bởi trước đây Bảo đã được Sương dẫn ra tới tận bìa rừng, nhưng Bảo cũng không phát hiện được điều gì đặc biệt cả.
Thầy Lương nói :
-- Chắc chắn mo Chốc đã dự tính được chuyện này khi lão ta phát hiện ra mục đích của chúng ta đến đây. Kết giới vòng ngoài bị phá vỡ, điều ấy khiến cho lão thầy mo bắt buộc phải tăng cường kết giới bao bọc nhằm tránh để người khác tìm được đường vào ngôi làng.
Lúc này lão Xèng mới thắc mắc :
-- Cũng đã nghe thầy nói đến kết giới nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-an/527374/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.