Cũng không còn sớm, sau khi bàn bạc lộ trình với tất cả mọi người, thầy Lương nói :
-- Mọi người đi ngủ đi, tôi sẽ thức canh chừng.
Ba người còn lại đáp :
-- Sao thế được, việc canh chừng cứ để tôi.
Không ai chịu nhường ai, cuối cùng giải pháp được đưa ra chính là vẫn như khi ở hang, cả bốn người sẽ chia ca thay nhau canh gác cho những người khác ngủ. Và lão Xèng là người đầu tiên bởi lão Xèng nhất quyết không nhường cho ai khác.
Khẽ mỉm cười, ai cũng hiểu lão Xèng làm như vậy là để bù đắp cho mọi người trong khoảng thời gian lão mê man bất tỉnh, mọi người cũng đã chăm sóc cho lão khá vất vả, giờ là lúc lão canh chừng cho mọi người nghỉ ngơi.
Sau khi 3 người kia đã vào lều, lão Xèng ngồi bên ngoài cạnh đống lửa, kiểm tra lại những thứ vũ khí mà mình đem theo như dao, cung, nỏ, tên.......Thi thoảng lão Xèng lại hướng nỏ vào phía bóng tối trước mặt, im lặng lắng nghe từng tiếng động nhỏ đang diễn ra xung quanh mình. Một sự cảnh giác cao độ đến từ vị trí của lão Xèng, gặp nạn không chết, lão Xèng giờ đây lại càng cẩn trọng hơn.
Từ trong bóng tối, Khuông ẩn mình trong những lùm cây, hắn giống như một loài thú săn đêm, rình rập con mồi. Tất nhiên, những gì mà Khuông nhìn thấy, chủ nhân đang điều khiển tâm trí hắn là mo Chốc cũng nhìn thấy.
Hai hàm răng nghiến vào nhau kèn kẹt, đôi mắt long lên sòng sọc thể hiện sự khát máu, nhưng Khuông vẫn chưa hành động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-an/527367/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.