" Cờ rúc....Hú....Cờ rúc....rúc....rúc.."
Tiếng chim rừng vang lên trên những tán cây rộng lớn, nhóm 4 người của thầy Lương đã rời khỏi hang ngay khi trời vừa sáng. Sau hơn 1 ngày nằm bẹp một chỗ, giờ đây lão Xèng như khỏe hơn bao giờ hết, việc đi trước dọn đường cứ phăm phăm. Bên cạnh đó, những kiến thức về địa chất của Bảo cũng đang được phát huy một cách toàn diện. Kinh nghiệm đi rừng, cộng thêm sự am hiểu chuyên môn về khoa học, hai thứ đó kết hợp với nhau quá hoàn hảo. Đã đi được hơn 2 giờ đồng hồ, thầy Lương nói mọi người dừng lại nghỉ ngơi.
Ngồi xuống nghỉ ngơi, định lấy nước ra uống thì Thước mới nhận ra rằng, lượng nước đem theo đã gần cạn. Cũng bởi cả ngày hôm qua, nước dùng lau rửa vết thương cho lão Xèng, rồi nấu cơm, hãm trà. Giờ chỉ còn lại một ít, đưa cho thầy Lương, Thước nói :
-- Thầy uống đi này.
Thầy Lương cũng hiểu ý bèn đáp :
-- Chúng ta gần hết nước rồi phải không...? Từ hôm qua đến giờ không gặp nhánh suối nào cả, ta không khát, ai khát cứ uống đi.
Lão Xèng đứng dậy nói :
-- Đừng lo, để tôi đi lấy nước.
Bảo ngạc nhiên hỏi :
-- Lão định lấy nước ở đâu...? Quanh đây làm gì có suối hay chỗ nào có nước để mà lấy...?
Lão Xèng cười :
-- Thế nên, tôi mới có mặt ở đây......Một người cầm đồ đựng nước đi theo tôi. Trong rừng đâu nhất thiết là phải ra suối mới lấy được nước. Đi nào....
Bảo với Thước vội đứng dậy đi theo lão Xèng, lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-an/527366/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.