-- Ông chính là người bán nấm....Chính là ông, thảo nào tôi nhìn thấy ông rất quen.
Lão Xèng ngạc nhiên, lão Xèng hỏi lại :
-- Bán nấm...? Nhưng cậu là ai...?
Thước tiếp :
-- Ha ha, ông không nhớ tôi cũng phải, bởi chúng ta chỉ gặp nhau có một lần. Cách đây đâu độ 2 năm, tôi có đến đây tìm mua lương thực để tiếp tục đi vào rừng. Và lần đó tôi đã mua nấm của ông.
Lão Xèng quả thực chưa thể nhớ ra Thước, nhưng Thước thì khác, có một điều mà thầy Lương khâm phục ở Thước đó chính là trí nhớ của Thước rất tốt. Ban đầu còn có chút nghi ngờ, nhưng sau chuỗi ngày đi cùng Thước, mặc dù Thước nói mới chỉ đi qua những nơi này có 1 lần, nhưng gần như là Thước nhớ chính xác các địa điểm mà Thước đã đến. Hơn nữa, với hình thể đặc biệt như của lão Xèng, việc để lại ấn tượng cho người khác dù chỉ gặp một lần là điều dễ hiểu.
Nhưng nói vậy không phải lão Xèng không nhớ gì, chỉ là đột nhiên bắt nhận ra ngay thì không thể. Sau khi được Thước gợi lại ký ức, lão Xèng đăm chiêu suy nghĩ rồi lục tìm quá khứ trong đầu. Bởi cũng như Thước, nếu Thước ít khi gặp người đặc biệt như lão Xèng thì ở làng này, cũng không mấy khi gặp được những người từ nơi khác đến. Sau một hồi cố gắng nhớ kỹ lại thì lão Xèng cũng nhớ ra, chỉ có điều người mà lão Xèng ấn tượng không phải Thước mà là A Bường.
Lão Xèng nói :
-- Gần 2 năm trước, mua nấm.......Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-an/527342/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.