Khi tất cả đã bình tĩnh ngồi xuống, thầy Lương giải thích lý do tại sao cô Hồng lại có mặt ở đây, tất nhiên việc trước đó Phển bị bỏ bùa thầy Lương không đề cập đến, cả chuyện cô bé Hiên bị trúng lời nguyền của người Chà. Thầy Lương chỉ nói, cô bé mắc một căn bệnh lạ nên thầy đang tìm cách giúp cô bé chữa trị. Và để tiện cho việc thăm bệnh, thầy Lương có ngỏ lời xin ông Mừng cho mẹ con cô Hồng được đến đây ở vài hôm.
Phển nhìn bố lắc đầu rồi khẽ thở dài :
-- Có thế thôi mà sao bố không chịu nói với con, việc gì phải che giấu, lén lén lút lút như thế. Làm khi nãy con còn tưởng vấn đề gì mờ ám.
Quay sang Phển hỏi cô Hồng :
-- Ủa, mà cô cũng có con gái hả...? Sao mấy lần trước đến nhà cháu không thấy nhỉ..?
Cô Hồng ấp úng trả lời :
-- À...thì là do nó bị bệnh, nên nó chỉ nằm ở trong buồng....Cậu không thấy cũng phải. Thực lòng xin lỗi đã làm phiền gia đình cậu thế này.....Tôi thật ngại quá.
Phển cười cười :
-- Cũng không phiền gì đâu.....Nãy cháu cũng có phần to tiếng, giờ mọi chuyện đã rõ, nếu bố cháu và bác Lương muốn giúp cô thì cháu cũng đồng ý. Thế thôi, giờ mọi người nói chuyện, con đi tắm một cái rồi nghỉ ngơi chút đây. Anh Thước cũng đi cùng em luôn chứ hả..?
Thước nói Phển đi trước, ông Mừng nhìn thầy Lương khẽ thở phào, may mà có thầy Lương giải thích khiến cho Phển không còn chất vấn ông nữa. Cô Hồng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-an/527330/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.