Trong lúc bố con ông Mừng vẫn còn đang bàng hoàng thì thầy Lương lên tiếng :
-- Đừng để thứ đó khiến hai người hoảng sợ, tập trung vào. Đây chính xác là chúng ta đang đánh cược mạng sống của cậu Thước, Bác chủ nghe cho kỹ đây, sau khi trùng độc phá kén chui ra ngoài, ngay lập tức bác chủ phải đưa cậu Thước ra khỏi cái thùng đó.
Ông Mừng run run hỏi :
-- Vậy nếu như nó không chui ra thì sao...?
Thầy Lương trả lời :
-- Như vậy có nghĩa, chúng ta đã thất bại.
Hơ nóng một lần nữa những chiếc kim châm cứu, lúc này thầy Lương đã đổ ra chén bạc một thứ dung dịch từ cái lọ nhỏ xíu có màu đen sậm, chỉ một giọt mà thôi. Xong xuôi, thầy Lương cậy miệng của Thước, cho ngậm một chút bạch trầm kỳ. Tiếp đó ông nhìn Phển nói :
-- Ngay lúc này, cháu cắt máu nhỏ vào trong thùng, giữ nguyên như vậy. Bắt đầu đi.
Phển run bàn tay đang cầm con dao nhỏ nhưng sắc lẹm, đây không phải lúc nghĩ nhiều nữa. Phển nghiến răng rồi kề dao vào trong lòng bàn tay, cứa một đường khiến cho máu bắt đầu chảy ra, ông Mừng nhìn con mà xót xa, nắm chặt tay lại, ép cho máu nhỏ xuống nước trong thùng gỗ, Phển chờ đợi thầy Lương sẽ làm gì tiếp theo.
Thầy Lương gật đầu :
-- Tốt lắm, cứ giữ như vậy.
Máu của Phển bắt đầu hòa vào nước nhưng vẫn chưa có hiện tượng gì xảy ra cả. Về phía thầy Lương, sau khi máu từ tay Phển bắt đầu chảy, thầy Lương dùng kim châm cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-an/527303/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.