Những tia nắng đầu tiên báo hiệu một ngày mới khẽ rọi xuống khoảng sân nhỏ trước ngôi nhà lụp xụp của vợ chồng mẹo. Trên mái nhà, một vài con se sẻ líu lo cất tiếng hót rồi đập cánh chuyền từ nơi này qua nơi khác.
Thầy Lương khoan thai bước đi, ông hòa mình vào trong ánh nắng, phía sau lưng ông, vợ chồng Mẹo cùng nhau cúi rạp đầu cảm tạ công ơn của thầy. Họ không biết tương lai sau này sẽ ra sao, liệu rằng những điều thầy Lương nói có đúng hay không, nhưng tất cả những gì mà thầy Lương đã làm đều mang công đức vô cùng to lớn, cho dù thầy chỉ là một lữ khách qua đường.
Khi hai vợ chồng Mẹo ngước đầu lên cũng là lúc thầy Lương đã đi khuất, vợ Mẹo hỏi chồng :
-- Liệu thầy có quay lại đây nữa không mình nhỉ...?
Mẹo trả lời vợ :
-- Cái này tôi cũng không biết, nhưng mảnh đất này sẽ mãi mãi nhớ đến thầy.
[.......]
3 tuần sau......
-- Cẩn thận, nhẹ nhàng thôi....Chuyển 8 bát nước đến đây.
Lần lượt, 8 bát nước được xếp thành hàng ngang trước khu vực giếng đào. Kể từ ngày hôm đó, đến nay vừa tròn 3 tuần. Những ngày qua, công việc đào giếng diễn ra vô cùng thuận lợi. Vâng lời thầy Lương, Mẹo cẩn thận làm theo từng căn dặn của thầy. Ngày hôm nay, cái gò đất ngày trước đào huyệt chôn cất cụ Kình, nay đã được đào sâu xuống để tìm mạch nước. Cả làng lúc này đều đang có mặt, nước từ mạch ngầm bắt đầu chảy ra. Dân làng vui mừng khôn xiết, đặc biệt hơn, vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-an/527291/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.