Đặt bao dứa ở một góc khuất tại cánh đồng cách nhà một quãng, thầy Lương cùng với Mẹo vòng lối sau ra đằng trước rồi bước vào nhà. Vợ Mẹo thấy chồng về vội ra đón, cả cậu bé con Mẹo cũng đứng dậy chạy ra chào bố với thầy Lương.
Vợ Mẹo nói :
-- Mình với thầy về rồi ạ, cơm đã nấu xong, chỉ đợi hai người về thôi.
Thầy Lương đáp :
-- Cũng quá trưa rồi, nhà có trẻ nhỏ sao không cho cháu nó ăn trước, đợi làm gì.
Mẹo tiếp lời vợ :
-- Dạ, sao thế được. Thầy nói trưa sẽ quay lại nên có thế nào gia đình con cũng phải đợi chứ ạ. Thôi, thầy với con rửa qua cái tay rồi vào nhà ăn cơm ạ.
Chum nước cũng chỉ còn có một nửa, rửa tay xong Mẹo đã chuẩn bị sẵn đôi thùng cùng đòn gánh, dự ăn cơm xong đợi chiều mát mát, Mẹo sẽ đi gánh nước về. Trong bữa cơm, vợ Mẹo có hỏi chuyện sao hai người lại về cùng nhau thì Mẹo chỉ trả lời, bán rổ ở chợ xong, vô tình gặp thầy Lương nên cùng về. Ăn cơm xong, vợ Mẹo lấy thuốc đã sắc cho cậu con trai uống như lời thầy Lương chỉ dẫn, uống thuốc xong, cậu bé ngủ thϊếp đi, còn vợ chồng Mẹo tranh thủ làm nốt một vài công việc dang dở.
Lúc đó, thầy Lương xách tay nải đi ra bên hông nhà, thầy nói với vợ chồng Mẹo :
-- Hai người làm gì cứ làm, đừng để ý đến ta.
Ngồi bên hông nhà, thầy Lương bỏ những vật dụng chuyên dùng để bào chế thuốc ra xếp ngay ngắn, cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-an/527276/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.