**Lời tác giả**: bữa ngoáy bút với Chí Kiên, giờ thì ngoáy bút với anh hoàng.
Sự thật thú vị: ban đầu tôi định cho anh hoàng đế dừ một chút, cỡ tuổi cha tuổi mẹ hai bạn Chí Kiên với Thanh Huyên. Tầm U50, sau đó đổi ý, cho anh ấy cỡ ba mấy gần bốn mươi thôi. Chí Kiên với Thanh Huyên đều cỡ 25, 26 tuổi.
____________________
**1**.
Người đàn ông mặc hắc y đưa tôi về biệt phủ của hắn.
Hắn nói ngày mai chúng tôi sẽ khởi hành trở về hoàng cung.
Tôi có chút tiếc nuối, hỏi rốt cuộc mình đã gây ra chuyện gì mà hắn lại không cho tôi ở ngoài chơi nữa.
Hắn ban đầu thì nói không có gì.
Thế nhưng khi bước vào phòng.
Cánh cửa khép lại, bên trong chỉ còn hai chúng tôi.
Người đàn ông mặc hắc y mới đột ngột ôm lấy tôi.
Hắn tì mặt lên đỉnh đầu tôi.
Tôi thấy vai hắn run run.
Giọng hắn cũng run.
Hắn bảo tôi: "Trẫm cứ nghĩ...sẽ không bao giờ được gặp ngươi nữa..."
Mũi hắn nghe như bị nghẹt, hơi sụt sùi.
Tôi ngơ ngác đưa mắt nhìn quanh, không hiểu rốt cuộc là tôi đã làm ra chuyện gì.
Nhưng mà người đàn ông mặc hắc y vẫn ôm tôi không buông.
Thế là tôi lấy tay.
Vỗ vỗ lưng cho hắn.
**2**.
Người đàn ông mặc hắc y bế tôi lên giường.
Hắn đè lên người tôi.
Muốn tôi bù đắp cho một tháng qua của hắn.
Tôi không hiểu tôi đã làm gì sai mà hắn đòi tôi bù đắp.
Nhưng tôi biết hắn lại muốn làm cái việc nhột nhột kia.
Thế là tôi ôm lấy cổ người đàn ông mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quon-qua-quon-lai-giua-vo-van-the-gioi/1689631/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.