**1**.
Ta làm thuộc hạ trong Kiếm Tông, trách nhiệm cũng tính là đơn giản.
Chỉ cần mỗi ngày đều ở bên cạnh thiếu chủ, nghe theo mệnh lệnh của y.
Nhưng kể từ sau cái ngày ở tửu quán,...
... thì mỗi đêm ta còn phải ở bên dưới thiếu chủ, vẫn là nghe theo mệnh lệnh của y.
**2**.
Ta kiếp này xem như nhìn thấu hồng trần.
Cũng đã hiểu tại sao thiếu chủ y không thích ta nhận quà của Huyền Ngọc tiểu thư.
Cũng hiểu được tại sao y không thích ta gần gũi nàng.
Trước đây ta chỉ cảm thấy y tài giỏi, xinh đẹp, tuy khẩu xà nhưng tâm phật.
Hôm này ta mới nhận ra...
Y đáng yêu chết đi được!
Thế...nhưng...mà...
Cặp mông tròn tròn kia....chung quy...vẫn không thể ăn.
Ta oán!
**3**.
Một tân binh chưa từng ra chiến trường so với một tướng quân đã dầm sương dãi nắng, chinh chiến nhiều năm, kinh qua nhiều biến động mãnh liệt...
...đãi ngộ thật là khác nhau.
Thái độ của thiếu chủ đối với ta càng ngày càng dễ chịu.
Y mắng ta càng ngày càng ít. Đánh ta là dừng hẳn luôn..
Y biết, ta sẽ không bất tuân mệnh lệnh của y. Trước đây, y sẽ lệnh cho ta chạy bộ, lệnh ta không được ăn cơm, lệnh ta tránh xa Huyền Ngọc tiểu thư.
Bây giờ, y sẽ lệnh cho ta uống canh nóng, lệnh ta không được rời khỏi giường, lệnh ta lúc tập luyện trời nóng bức thể nào cũng không được cởi áo.
Thật là muốn lấy mạng ta mà.
Thiếu chủ, một ngươi đáng yêu như ngươi.... tại sao lực tay lại mạnh đến như vậy??
Cái mông đó mỗi đêm đều thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quon-qua-quon-lai-giua-vo-van-the-gioi/1689524/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.