**Lời tác giả**:
Bạn đã chịu khó đọc đến chương này rồi.
Vậy bạn hãy quay đầu nhìn lại xem.
Bạn đã like hết các chương truyện chưa, chi ít là những chương bạn thích?
Bạn đã ấn theo dõi truyện để nhận thông báo mới chưa?
Và bạn đã ấn follow tác giả chưa?
Nếu bạn làm rồi thì tác giả yêu bạn lắm nha ??.
Thế nhưng... nếu bạn chưa làm...
Thì hãy comment cp bạn thích.
Tôi sẽ hành bọn nó lên bờ xuống ruộng! ??
Sợ chưa, sợ rồi thì quay lại ấn like và follow đi! ??
___________________
**1**.
Thiếu chủ cuối cùng đã tỉnh dậy.
Đại phu nói vết thương không trúng vào chỗ hiểm, cầm máu rồi thì nghỉ ngơi vài ngày là được.
Ta thở phào nhẹ nhõm, mừng thầm trong lòng.
Ai ngờ đại phu vừa nói hết câu, thiếu chủ ngồi trên giường liền đè đầu ta ra mắng chửi thậm tệ.
Y mắng ta võ công hai hào, bất tài vô dụng, không lượng sức mình. Lúc gặp nguy hiểm làm gì không làm, lại cứ nhao nhao chạy đi làm tiên phong, chắn hết tầm nhìn của y!
Y cứ liên miệng mắng chửi ta thậm tệ, ngay cả đại phu đứng bên cạnh là người ngoài cũng chịu không nổi, phải nói đỡ cho ta.
"Bạch thiếu chủ, chung quy hắn cũng là người mang ngài an toàn về đây."
Thiếu chủ chỉ vào vết thương trên bả vai mình rồi quát luôn đại phu.
Ông ta như vậy mà dám dùng hai chữ "an toàn."
Thân thể ngọc ngà của thiếu chủ bị thủng một lỗ, sao có thể gọi là "an toàn."
Ta nhìn thiếu chủ đổi mục tiêu từ ta sang đại phu. Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quon-qua-quon-lai-giua-vo-van-the-gioi/1689523/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.