Kỳ, từ trong ngực lấy ra một tấm giấy hình người, nói:
“Là người giấy mà thôi.”
“Quốc sư, ngài dạy cho ta đi!” Lưu Kỳ lấy người giấy trong tay Mạc Ly,
nhìn lại nhìn, chính là nhìn không ra có gì bất đồng.
Mạc Ly lắc đầu, nói: “Ngươi không có mệnh học cái này, thành thành thật
thật làm quốc công gia của ngươi là được.”
Lưu Kỳ phát nổ, không thể học thì hắn còn đi theo tới làm cái gì nha?
Không đúng, ai nói hắn tới là vì học cái này? Hắn rõ ràng là vì mỹ nhân
Giang Nam!
Lưu Kỳ nghĩ vậy, nháy mắt lại khôi phục tinh thần, tưởng tượng đến các
loại mỹ nhân hoa hòe lộng lẫy, hắn liền khí huyết cuồn cuộn.
Mạc Ly nhìn bộ dáng hắn, liền biết hắn nghĩ thông, hắn có mệnh cách phú
quý nhàn tản, đào hoa nở nhiều đóa, không cần nghĩ, một đường của hắn,
nữ nhân không phải ít.
Mạc Ly không để ý đến hắn nữa, đỡ đỡ tiểu tức phụ trong lòng, lại tiếp tục
đả tọa.
Ba ngày sau bọn họ vào trấn nhỏ, trấn nhỏ gọi là trấn Bão Liễu.
Mạc Ly dắt bọn họ đi đến một nhà khách điếm ở cổng trấn, chưởng quầy
vừa thấy bọn họ, tức khắc vui vẻ, chào đón cười nói: “Tiên sinh thật sự lại
tới nữa.”
Lưu Kỳ và Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn bọn họ là bộ dáng người quen cũ thì
đều sửng sốt, Thu Nhuyễn Nhuyễn không nghĩ quá nhiều, tâm thần Lưu Kỳ
đều bị chưởng quầy phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-sung-the-thanh-nghien/2543072/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.